RSS

Category Archives: Tham nhũng

XUYÊN TẠC, LỪA DỐI, BỊP BỢM CỦA BỌN ĐỘI LỐT NGƯỜI

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Người ta có thể nói dối 1, 2 lần, nhưng không thể nói dối mãi mãi, chính vì vậy ngay từ thời chống Pháp thì thực dân phương Tây vẫn ra rả chính phủ Việt Minh là “độc tài”, “CPVN không dân chủ”, “CS tuyên truyền, “CS ác ôn côn đồ” này nọ nhưng đến ngày hôm nay CSVN vẫn chiến thắng, dân tộc VN đa số vẫn ủng hộ chính quyền của mình, và đất nước VN vẫn cứ đi lên, chó sủa cứ sủa còn VN vẫn đi lên.

Bọn chúng cố sức tàn bám vào quá khứ !

Rõ ràng là có thể lừa 1 người, 2 người, nhưng không thể lừa dối cả một dân tộc. Dân tộc VN với trải nghiệm hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước, có khả năng nhận thức chính trị xã hội sâu sắc, biết đánh giá đúng chế độ nào tốt nhất, thích hợp nhất cho mình, đó là do đúc kết, hun đút từ 4000 năm văn hiến và bao nhiêu năm loạn lạc, nội chiến, chống ngoại xâm v.v. Vì thế đừng có giơ những chiêu bài “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền”, “chống Tàu” ra lòe bịp thiên hạ, dân tộc VN không ngu, mỗi người VN tự biết cái gì tốt cho mình. Dân tộc VN thông minh sáng suốt cả ngàn năm nhưng bao giờ cũng có một bộ phận ngu dốt nhưng bệnh hoạn tưởng ta đây là hay, ra nước ngoài đọc báo lá cải tiếng Việt (báo free) đọc những luận điệu chia rẽ,bôi nhọ, vu khống, mạt sát trong nước rồi tưởng đó là hay, tưởng đó là chân lý. Con người khác con vật ở chỗ biết nhận thức, chứ không phải ra hải ngoại đọc những cái mới rồi ngây dại, ngây thơ tin theo rồi nhái lại như một con vẹt. Nhưvậy các chú có khác gì 1 bầy súc vật đâu?

Đây là loại gì ? chúng đang làm gì vậy ?

Từ ngày có Internet thì càng nhiều người hải ngoại không còn bị bưng bít thông tin, bị cha chú CCCĐ của mình nhồi sọ (bên đây bài báo nào đăng những tin tức trung thực, tích cực ở Việt Nam thì sẽ không được đăng, báo bị chụp mũ “thân Cộng” thì sẽ bị những đám lưu manh biểu tình tẩy chay, phá hoại tòa soạn, phá hoại những nơi phát hành các tờ báo như siêu thị, tiệm sách, tiệm video v.v.) Internet mà ban đầu bọn phản quốc Việt gian ngỡ rằng có thể lợi dụng đượcđể chống phá Việt Nam hóa ra lại trở thành một vũ khí, một phương tiện, 1 công cụ hữu dụng để CPVN và những người Việt yêu nước khắp năm châu truyền bá thông tin và dùng chính những ý kiến cá nhân của mình để đập tan và bẻ gãy những luận điệu tuyên truyền bịp bợm mất dạy của CCCĐ. Bộ máy tuyên truyền của tư bản phương Tây, những kẻ chống Cộng phương Tây, chủ nghĩa McCarthy của Mỹ và bọn vẹt Mỹ gốc Việt, Tây gốc Việt ngày càng lỗi thời, lạc hậu cũ kỹ và nhai đi nhai lại, bình mới rượu cũ, lảm nhảm năm này qua tháng nọ đến nỗi người người nhàm chán, ai nấy đều cũng ngáp và buồn ngủ.

Ngay cả ở hải ngoại này thì mọi người cũng chỉ lo đi làm kiếm tiền chứ chẳng ai quan tâm đến chính trị hay chống cộng này nọ. Từ ngày có Internet thì “phong trào rận chó” (bọn nó đội lốt dân chủ nên cư dân mạng gọi trại ra là rân chủ, rận chủ, rận ku, rận chúa, rồi đến “rận chó” nầy, đây là bọn chống dân chủ, phản dân chủ nhưng giả mạo dân chủ để gâu gâu) ngày càng suy giảm rõ rệt, ngày càng không mấy người quan tâm, tranh cãi thì tranh cãi mãi từ năm 2000, nói tới nói lui cũng có bao nhiêu đó, VN vẫn cứ hội nhập và đi lên, chúng có làm được gì đâu? Năm nào cũng bảo “năm nay sẽ là năm cuối cùng của chế độ CSVN”, vụ gì thì cũng là “đây là tử huyệt của ĐCSVN”, “chúng ta sẽ đào mồ chôn chủ nghĩa xã hội ở VN” v.v. Tự sướng và hoang tưởng, điên cuồng, ngu dốt đến mức tội nghiệp, hết thuốc chữa.

4820735536Chúng là giống gì ?

Các bạn thử so sánh phong trào chống cộng, phong trào “rận chó” của những thập niên 1980, 1990 và hiện nay xem sao, khác xa 1 trời 1 vực, càng ngày thì chẳng còn bao nhiêu người chống Cộng, trước thì phong trào cũng mạnh lắm, rầm rộ lắm, nhưng ngày càng như 1 đống giẻ rách nát, quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh, ngày càng chẳng ra gì.

Ngày nay chúng nó cũng chỉ thu mình nấp sau Internet, giấu mặt tuyên truyền chửi bới đất nước để thỏa mãn thú tính rân chủ (còn gọi là rận chó). Những tín đồ rân chủ (rận chó) này thì càng lúc càng không ai xem chúng nó là những con người. Chúng chưa đủ tư cách làm người. Chúng nhiều khi chẳng khác gì 1 bầy súc vật lạc lõng đáng thương. Các “lý luận” về rận chủ, rận chó này nọ của chúng cũng ngày càng bị khủng hoảng, chắp vá rất vui, mâu thuẫn chan chát, chẳng đâu vào đâu, thời gian gần đây nhiều bài nghiên cứu, giáo trình của chủ nghĩa Marx Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh, CNXH, CNCS được đưa lên mạng bằng tiếng Việt lẫn tiếng Anh của những người cộng sản nước ngoài thì chúng như bịbịt mõm chẳng nói được câu nào ra hồn, vì chúng nhận ra rằng từ trước đến nay chúng chẳng biết gì về những học thuyết trên mà toàn nghe hơi nồi chõ.

Chúng tuyệt vọng nhưng vẫn kêu gào chống cộng !

Nghe đồng bọn rận của chúng bảo CS ngu, CS ác, CS độc tài rồi chúng nó theo tâm lý bầy đàn của loài vật, theo kiểu chó hùa cũng nhái vẹt theo “CS ngu”, “CS ác”, “CSđộc tài” v.v. mà thật ra chúng có biết gì đâu, chúng như những con ếchđáng thương nằm dưới cái giếng ngu dốt của mình với những cảm tính thù hằn, hận thù chống Cộng hẹp hòi cố chấp và ngoan cố.

Mấy năm trước thì bàn dân thiên hạ còn ít nhiều xem chúng là người, và chịu khó giảng giải, giải thích, phân tích này nọ cho chúng hiểu, cố gắng dạy dỗ chúng, truyền đạt những kiến thức đúng về lịch sử, chính trị, xã hội, kinh tế cho chúng. Nhưng giờ đây thì hầu như còn rất ít người xem chúng là người. Bằng chứng là các nicknames mà cư dân mạng, cộng đồng mạng đặt cho chúng và dùng để tả chúng ngày nay như , “rận chủ”, “rận chó” thì chúng ta đều thấy bóng dáng các loài động vật trong đó. Tức là chúng ngày càng bị động vật hóa, gia súc hóa, cầm thú hóa bởi chính đồng bào của chúng. Nếu bọn CCCĐ này không sớm tỉnh ngộ thì thời gian dần trôi, chúng sẽ trước sau gì cũng trở thành một loài sinh vật biết nói, một giống thú đội lốt người thật sự.

Houston tháng 3-2012
Amari tx

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 3, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

CỜ VÀNG CHỐNG CỘNG “NÓI NHƯ RỒNG LEO LÀM NHƯ MÈO MỬA”

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Nổ – “tự sướng” của cờ vàng CCCĐ

Không ngạc nhiên gì báo chí của bọn cờ vàng CCCĐ ở hải ngoại chỉ là một phương tiện tuyên truyền chống Việt Nam. Mà đã tuyên truyền thì theo quan điểm của trùm phát xít Đức quốc xã Goebbels là phải dùng những xảo thuật như ngụy biện, nhồi sọ, và nói láo. Nói láo càng trơ trẽn càng tốt. Nói trắng thành đen (và ngược lại), càng khó tin càng tốt. Đó là “triết lí” nên tảng cho tuyên truyền của báo chí chống cộng ở hải ngoại.

Nói láo đã trở thành một đặc tính ăn sâu vào xương cốt trong giới báo chí cờ vàng CCCĐ. Trung thành với quan điểm “Đổi trắng thành đen” của họ, bọn bồi bút cờ vàng không hề tỏ ra ngượng ngùng khi bịa chuyện. Chúng ta đã thấy nhiều trường hợp, chẳng hạn như chúng không thấy xấu hổ khi nói một cách “vô tư” rằng: Việt Nam bán đất, bán biển cho Trung Quốc. Bọn cờ vàng CCCĐ không thấy mình ngu xuẩn khi nói rằng để Trung Quốc đánh chiếm Việt Nam xong chúng sẽ đánh Trung Quốc sau ??. Thật là một lũ người điên loạn về đầu óc mới nghĩ ra những điều quái đản như vậy.

Thông thường nói láo thường mất khôn nên ngay cả giới được gọi là “trí thức” cờ vàng cũng tỏ ra rất đần độn trong lập luận. Bọn trí thức CCCĐ này tổ chức các cuộc được gọi là “Hội thảo” nổ vang trời nào là ”Hội thảo khẩn cấp về tình hình Việt Nam”; “Hội thảo về Trường Sa- Hoàng Sa”; ”Hội thảo về lật đổ chế độ công sản Việt Nam”.”Tuyên cáo về việc Trung Quốc trang chấp biển đông“.v.v và v.v… Văn từ và chữ nghĩa của các ông ”Trí ngủ” này cho thấy các vị là các người rất nghèo nàn về ý tưởng và chữ nghĩa. Mà khi đã nghèo nàn ý tưởng và chữ nghĩa thì đó là hệ quả của sự ngu dốt và bất tài.

Khi người nghe những câu “nói như rồng leo ” của bọn cờ vàng CCCĐ, thật tình ta không hiểu nổi là những lập luận đó lại được phun ra từ những người được gọi là “cờ vàng yêu nước” ?, những ý tưởng cực kỳ hoang tưởng, cực kì ngu xuẩn và vô giáo dục đến như thế, chứ nói gì đến những câu vô cùng thô tục của đám người thất học trong đám cờ vàng CCCĐ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có thể không nên ngạc nhiên, và đó cũng là một điều hay. Cái hay là nó cho mọi người thấy tính lưu manh và hành xử côn đồ của cờ vàng chống cộng không chỉ trong các cuộc biểu tình chống phá đất nước Việt Nam mà còn ngay cả trong cái gọi là ”Hội thảo” các ”tuyên cáo” các danh xưng ”hội đoàn“. Một lần nữa chứng minh rằng cờ vàng CCCĐ là một gã lưu manh đần độn.

Những khẩu hiệu dốt nát vô trách nhiệm của cờ vàng CCCĐ

Chúng ta nhận thấy rằng, “quy trình chế tác” ra các loại thông tin của cờ vàng CCCĐ và một số cá nhân hoặc nhóm người được gọi là các “nhà dân chủ” ở trong nước, thực hiện một cách xảo quyệt, mang tính chất dẫn dụ đối tượng đọc tới mục tiêu mà chúng luôn muốn nhắm tới là đòi thay đổi thể chế Việt Nam theo hướng đa nguyên, đa đảng, thay đổi đường lối chính trị, kinh tế, văn hóa… Chúng chuẩn bị “chế tác” công phu và bài bản như vậy, loại thông tin này đã từng khiến không ít những trí thức trong nước (thực chất đó là những kẻ cơ hội) “sám hối” về lòng yêu nước mà tiếp tay cho kẻ thù của đất nước, của dân tộc phá hoại sự đồng tâm nhất trí, trên dưới một lòng vì sự nghiệp xây dựng, phát triển và bảo đất nước.

Cờ vàng CCCĐ lấy tư cách gì mà đòi dân chủ cho Việt Nam ?

Những ngày gần đây, bọn cờ vàng CCCĐ ra sức xuyên tạc quan điểm, chủ trương, chính sách Nhà nước Việt Nam, phủ nhận những thành tựu mà nhân dân Việt Nam đã đạt được, lợi dụng các vấn đề “dân tộc”, “tôn giáo”, “dân chủ”, “tự do báo chí”, những tiêu cực trong xã hội để chống phá, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ. Ngợi ca, kích thích chủ nghĩa tự do, thực dụng. Những quan điểm “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” cùng với những luận điệu bóp méo sự thật “Việt Nam vi phạm dân chủ”, “mất dân chủ”, vu khống Đảng Cộng sản Việt Nam là “trở lực” cho việc thực hiện dân chủ… Bọn cờ vàng CCCĐ kết hợp với các phần tử được chúng gọi là “phản tỉnh” trong nước liên tiếp tung ra các chiêu bài trong cái gọi là ” chiến dịch diễn biến hoà bình” lại rộ lên như nấm độc sau cơn mưa với những sắc thái mới.

Để tránh né sự thật là Việt Nam đang hoà nhập với trào lưu tiến bộ thế giới, những thành tựu vô cùng to lớn đạt được trong công cuộc đổi mới, “dàn đồng ca” của bọn cờ vàng CCCĐ lại “chuyển gam” tập trung tấu lên bản nhạc chung quanh cái gọi là “những vấn nạn trong nước” với những suy diễn, qui chụp võ đoán khi cho rằng: “người dân bất mãn với chính phủ”; rằng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang đàn áp thẳng tay bắt giữ các nhà vận động nhân quyền , bloggers , những người biểu tình… vv..Xuyên tạc vu cáo vốn là bản chất của cố hữu của đám cờ vàng CCCĐ , song điều cần vạch mặt cái “nghệ thuật” phớt lờ những ý kiến đánh giá của các tổ chức quốc tế, các nhà nghiên cứu đang bàn luận về chính những điều họ nêu ra một cách ấu trĩ và ngu muội.

Trong chiến lược “diễn biến hòa bình” chống phá nhà nước Việt Nam bọn cờ vàng CCCĐ thường nhằm vào những phần tử được coi là trí thức trong nước tìm cách lôi kéo, tài trợ, tâng bốc. Đến lượt mình, số trí thức này, tùy theo trình độ mà “chế tác” cho ra lò các loại thông tin vu khống, phóng đại khác, phát tán ra toàn xã hội. Nói tóm lại, những kẻ tự xưng hay được các nhóm chống Việt Nam phong cho cái nhãn hiệu “nhà dân chủ” ở trong nước và hải ngoại chỉ toàn là một phường chạy theo đuôi những thế lực ngoại bang để phản dân hại nước. Họ mang ảo tưởng làm đối lập, nhưng chẳng ai ủng hộ chúng.

Bọn cờ vàng CCCĐ có hiểu rằng: lịch sử nhân loại và ở cấp độ đặc trưng cơ bản, phân biệt giữa con người với phần còn lại của thế giới, nhu cầu về tự do được xem là một thuộc tính của loài người, là một quyền tự nhiên của con người. Không có tự do thì không có khám phá, không có phát minh sáng chế, không có phát triển.v.v… Nhưng ở bình diện cá nhân trong cộng đồng thì nhu cầu về tự do không thể không bị hạn chế vì những lợi ích nhiều mặt của quốc gia, dân tộc, trước hết là ở sự ổn định xã hội – mà thiếu nó thì mọi phát minh, sáng tạo đều trở nên vô nghĩa. Cuộc sống còn chỉ ra rằng, quyền tự do của người này nếu không có những hạn chế nhất định thì có thể xâm hại đến quyền, lợi ích của người khác, trước hết đó là nhân phẩm, danh dự của họ.Vì không hiểu rõ căn nguyên của tự do- dân chủ bọn cờ vàng CCCĐ đã hành động như một lũ vô tri.

Trong khi nhiều người Việt Nam ở hải ngoại có trái tim tâm huyết với đất nước đang góp sức mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước theo dõi những chuyển biến tình hình chính trị xã hội thế giới và Việt Nam, thì bọn cờ vàng CCCĐ tổ chức hoạt động hành lang gây áp lực để quốc tế lên tiếng ủng hộ những kẻ gây rối an ninh chính trị gây bất ổn trong nước, những kẻ đó đang bị pháp luật Việt Nam trừng trị. Nhưng kết quả như thế nào thì chúng tự khắc biết.

Cờ vàng CCCĐ có hiểu được rằng: mọi hành vi, cho dù xuất phát từ những động cơ rất trong sáng, nhưng vô hình trung tạo ra sự phân tâm hoặc bất ổn xã hội, gây trở ngại cho việc củng cố tiềm lực, triển khai chính sách đối ngoại đa dạng hóa, đa phương hóa đều có thể làm cho sức mạnh dân tộc bị suy yếu, chỉ có lợi cho những người muốn thấy một nước Việt Nam yếu và chia rẽ. Đó là chưa kể một số kẻ mưu toan “đục nước béo cò”, lợi dụng nhiệt huyết của các tầng lớp nhân dân để phục vụ cho những tính toán riêng của họ”.

Vậy là, bọn cờ vàng CCCĐ những kẻ chuyên nghề lu loa, kích động, xuyên tạc , bôi nhọ đã và đang sử dụng mọi “ngón nghề” để phá hoại chính sách đối ngoại và đối nội của Việt Nam, nhưng kết cục chúng đang luẩn quẩn đi vào “ngõ cụt”, hành động của chúng không thể chấp nhận được . Có bao giờ cờ vàng CCCĐ tổ chức một cuộc gọi là “Hội thảo-tổng kết thành quả 37 năm chống cộng sản và tay sai” như các vị gào thét chưa ? kết quả là gì ? một con số không to tướng phải không ? Thật đúng như câu châm ngôn dành cho cờ vàng CCCĐ là: “Nói như rồng leo, làm như mèo mửa” quả không oan chút nào.

Amari Tx : 12-7-2012

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 2, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

NHỮNG KẺ “NGHE HƠI NỒI CHÕ”

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Ngày 08-02-2012, Tiểu ban phụ trách các vấn đề Nhân quyền và châu Phi thuộc Uỷ ban đối ngoại Hạ viện Mỹ đã thông qua “Dự luật nhân quyền Việt Nam 2012” (HR 1410), do ông Chủ tịch của Tiểu ban này, Hạ nghị sĩ Chris Smith đệ trình. Như mấy lần trước đây cứ “đến hẹn lại lên” vào đầu năm dàn “hát bè” với ca khúc nhàm lỗ tai “Nhân quyền cho Việt Nam” lại được xướng lên với sự góp sức đắc lực của một số kẻ “cõng rắn cắn gà nhà” người Việt CCCĐ, mà kẻ tiêu biểu là Nguyễn Đình Thắng, được mệnh danh là “Chuyên gia xúi khỉ đốt nhà”. Và còn có một số người Việt Nam CCCĐ tự nhận là những người “tỵ nạn cộng sản” định cư ở hải ngoại đã lên tiếng “Nhiệt liệt” cổ vũ trên các trang mạng để hoan nghênh HR 1410, coi đó như một “sự hỗ trợ, cổ vũ trợ mạnh mẽ” cho cuộc đấu tranh lật đổ chế độ ở Việt Nam.

Dân biểu Chris Smith vẫn thường kiếm chác số phiếu ủng hộ trong các kỳ bầu cử chủ yếu từ số người Mỹ gốc Việt “tỵ nạn cộng sản”, nên chuyện “kẻ tung, người hứng” về điệp khúc “nhân quyền Việt Nam” của ông lãnh xướng dàn đồng ca Chris Smith cũng là điều dễ hiểu !.

Vậy nội dung của cái dự luật này có gì để cho cờ vàng CCCĐ “hồ hởi” và “phấn khởi” đến như vậy ? Thì ra là: Dự luật kiến nghị cắt các khoản viện trợ không có mục đích nhân đạo cho Chính phủ Việt Nam ở mức hiện hành, trả tự do cho tất cả tù nhân chính trị và tôn giáo bị bắt giữ chỉ vì “sự vận động trong hoà bìnhcho tự do tôn giáo, dân chủ và nhân quyền”. Trắng trợn hơn, Dự luật còn đòi Việt Nam phải thay đổi nhiều điều luật hình sự liên quan đến an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội…

Hạ nghị sĩ Chris Smith

Một điều đã trở thành chân lý: các quốc gia đều bình đẳng về chủ quyền, và công việc nội bộ của mỗi quốc gia phải do quốc gia ấy tự quyết định, không thể có quốc gia nào đó tự coi mô hình của mình là khuôn mẫu, rồi đem áp đặt “khuôn mẫu” này lên các quốc gia khác.

Chủ quyền là quyền thiêng liêng của mỗi quốc gia, dân tộc. Trải qua mấy nghìn năm dựng nước và giữ nước, người Việt Nam hơn ai hết hiểu rất rõ giá trị đích thực đổi bằng máu của hàng triệu người để giành chủ quyền dân tộc, độc lập dân tộc và quyền tự do dân tộc.

Công cuộc đấu tranh dựng nước và giữ nước của nhân dân Việt Nam không ngoài mục đích đem lại độc lập cho đất nước, tự do, hạnh phúc và đương nhiên là cho mỗi con người với giá trị cao nhất là quyền con người.

Vậy mà có một số người họ tự cho mình có quyền “can thiệp ” và quảng bá quan niệm “quyền con người không có biên giới”, “nhân quyền cao hơn chủ quyền” để phủ nhận quyền của các dân tộc, nhất là quyền tự quyết định vận mệnh hay tự lựa chọn con đường phát triển của các dân tộc.

Một trong những thủ đoạn mà họ dùng chiêu bài của cái gọi là “dân chủ, nhân quyền” mà các con rối CCCĐ đang ôm chân ngoại bang thọc gậy bánh xe, những cái đó đâu phải dân chủ, nhân quyền theo đúng nội hàm của khái niệm này.

Đây là một mưu toan, một chiêu bài mà họ tuyên truyền, xuyên tạc, bôi nhọ Việt Nam trên trường quốc tế, gây rối, chia rẽ, tạo ra tình trạng mất đoàn kết trong nội bộ Việt Nam. Đặc biệt, con bài “dân chủ, nhân quyền” còn được họ sử dụng như một công cụ trong chính sách đối ngoại, thông qua đó lấy cớ để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam.

Nguyễn Đình Thắng kẻ cầm ống hơi nồi chõ

Không ai có thể phủ nhận một thực tế: quyền con người là một giá trị phổ biến, có tính toàn cầu. Song, quyền con người còn là một giá trị lịch sử, gắn với điều kiện và hoàn cảnh lịch sử cụ thể của mỗi dân tộc, quốc gia, mỗi khu vực trên thế giới. Từ quan niệm sai trái “nhân quyền cao hơn chủ quyền”, những tổ chức và cá nhân cơ hội đã sử dụng chiêu bài “nhân quyền” để thực hiện mưu đồ thống trị, bá chủ thế giới. Tự cho mình là “quan tòa”, “cảnh sát quốc tế” đi dạy người khác về nhân quyền, song sự thực, họ đang sử dụng “nhân quyền” làm cái cớ để can thiệp vào công việc nội bộ của các nước khác.

Quan niệm của phương Tây về lợi ích cá nhân và quan niệm của phương Đông về lợi ích của dân tộc, của cộng đồng là những quan niệm rất khác nhau và do vậy, không thể áp đặt cho nhau. Một số nước phương Tây đã và đang dùng chiêu bài quyền con người để can thiệp vào công việc nội bộ của các nước khác.

Cựu Tổng thống Mỹ Jimmy Carter trong Farewell Address, Jan. 14, 1981 phát biểu

America did not invent human rights. In a very real sense, it is the other way round. Human rights invented America.

Tạm dịch là

Nước Mỹ không phát minh ra nhân quyền. Trên thực tế, đó là ngược lại. Nhân quyền phát minh ra nước Mỹ.

Biếm hoạ tình trạng nhân quyền không mấy tốt đẹp tại Mỹ trong những năm 1930

Vậy thì câu hỏi được đặt ra là ông dân biểu Hoa Kỳ Chris Smith khởi xướng, sáng tác ra “Điệp khúc nhân quyền” kiểu này dựa vào chứng cớ nào vậy ? Ta hãy nghe ông ta nói: ông được nghe các “nhân chứng” tố cáo “rất mạnh” về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam. Trong các nhân chứng có Nguyễn ĐìnhThắng, cầm đầu một tổ chức gọi là “cứu nguy người vượt biển”, người vừa mới sang Thái Lan để điều tra các vi phạm nhân quyền tại Việt Nam !?.

Ồ vậy à? nhân chứng của ông Chris Smith có trọng lượng ghê gớm thế sao ? người dân Việt Nam ở hải ngoại này nhất là tại Hoa Kỳ còn lạ gì nhân vật ma quái này trong mấy chục năm qua. Một kẻ mà đầu óc luôn nghĩ mọi cách lường gạt, dụ dỗ những người thiếu hiểu biết và nhẹ dạ, một kẻ luôn tìm đến những người thân cô thế cô gặp những hoàn cảnh tiến thối không được để hù doạ, mua chuộc. Nguyễn Đình thắng liền bay qua Thái Lan hóng hớt “Vểnh tai” nghe ngóng về Việt Nam, bịa ra một tờ sớ thiên tào về cái gọi là “nhân quyền Việt Nam” ? Thật nực cười và ngớ ngẩn. Vậy là ông Chris Smith chỉ “bắc chõ nghe hơi” dựa vào bản báo cáo đầy sự mơ hồ và rẻ rúng.

Chưa hết cái gọi là “nhân chứng “ông ta còn được nghe một nạn nhân của Nguyễn Đình Thắng nặn ra người đó có tên Vũ Thị Phương Anh, được giới thiệu là “nạn nhân buôn người” bị chính quyền Việt Nam đưa đến một công xưởng ở Giooc-đa-ni, nơi thị nói “đã phải làm việc cả ngày lẫn đêm với tiền công ít ỏi”. Khôi hài hết chỗ nói, nếu cần những “nhân chứng” như vậy thì thưa với ông Chris Smith ông về xứ Bolsa đến mấy quán cà phê của người “Việt cuốc ra” hốt được cả xe.

Chưa xong, đỉnh điểm của màn hài kịch này lên đến cao trào là chuyện “bộ đội Việt Nam đốt sạch một ngôi làng của người Tin lành thiểu số” nghe đến đây chắc người đọc nhảy dựng đứng lên, mắt chắc trợn ngược, ở trong một xã hội mà thế giới phải khen ngợi Việt Nam là một trong những nước đạt được những thành tích ngoạn mục trong kinh tế và phát triển con người thì sao lại có tình trạng ngu xuẩn và quái gỡ như vậy ? Chính phủ Việt Nam, quân đội Việt Nam không quái gỡ mà xin nhường lại “tước hiệu” này cho những người có những phát ngôn sự xuyên tạc trắng trợn, nhảm nhí, hết sức phi lý với dụng ý xấu xa, tệ mạt.

Bài ca “Nhân quyền cho Việt Nam” này với các nốt nhạc sai be bét và ngôn từ chỉ có kẻ động kinh chấp nhận vì nó không đúng với tính chất và tiến trình của quan hệ Mỹ – Việt Nam hiện nay. Nhân dân Việt Nam đã từng là nạn nhân cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ trước đây. Mặc dù vậy, Việt Nam vẫn không nhìn nước Mỹ, Chính phủ Mỹ bằng con mắt hận thù, mà gác lại quá khứ, hướng tới tương lai, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Mỹ.

Hiện nay ở Việt Nam vẫn còn hàng triệu nạn nhân chất độc da cam và hàng triệu nạn nhân bom, mìn và các hậu quả khác do chiến tranh xâm lược của Mỹ để lại, là những vấn đề nhân quyền lớn nhất mà Chính phủ Việt Nam và Chính phủ Mỹ phải cùng nhau giải quyết. Rất nhiều tổ chức và cá nhân ở các nước trên thế giới cũng đã và đang quan tâm, giúp đỡ những nạn chất độc da cam và bom, mìn ở Việt Nam. Nếu như ông Chris Smith và những người Mỹ thực lòng quan tâm đến vấn đề nhân quyền ở Việt Nam thì hãy quan tâm, giúp đỡ những nạn nhân chiến tranh điều đó hợp đạo đức và sẽ được sự ủng hộ và lòng tôn trọng. Tiếc thay ông lại làm ngược lại .

Trại giam Guantanamo không tôn trọng nhân quyền của tù nhân.

Trong “Tuyên ngôn Độc lập” khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa, Chủ tịch Hồ Chí Minh nhấn mạnh: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.

Lời bất hủ ấy trong Bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có nghĩa là: Tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.”

Thật vậy, con người không thể có quyền tự do, sung sướng, không thể được bảo đảm nhân quyền theo nghĩa đích thực của từ này, nếu như họ sống trong một đất nước chưa giành được độc lập, tự do.

Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ

Trong giới chính khách Mỹ, có không ít người còn sáng suốt, có lương tri khi nhìn nhận vấn đề nhân quyền ở Việt Nam cũng như quan hệ Việt – Mỹ. Trong số đó có cả những người đã từng tham gia chiến tranh Việt Nam trước đây, như Thượng nghị sĩ Giôn Mắc-Kên – người đã có những hoạt động tích cực góp phần xây dựng quan hệ hợp tác, hữu nghị giữa hai nước. Hạ nghị sĩ R. Xim-Mơn, đại biểu trong “Nhóm nghị sĩ vì quan hệ Mỹ – Việt Nam” đã từng nói trong Hạ viện Mỹ rằng: “Chúng ta không được quên một sự thực là, trong nhiều năm, nước chúng ta đã gieo rắc sự tàn phá xuống nhân dân Việt Nam và đất nước họ. Về mặt nhân quyền, nước Mỹ phải tự thấy có trách nhiệm tinh thần đối với nhân dân Việt Nam về những việc làm và chính sách trước đây của mình”. Còn ông R. Bu-sơ ở bang Ô-hai-ô đã từng gửi thư lên Quốc hội Mỹ, viết rằng: “Thật là đạo đức giả khi chúng ta phán quyết Việt Nam, trong khi chúng ta có hàng loạt vấn đề về nhân quyền… Hãy dọn dẹp ngôi nhà của mình trước đã… Hãy chấm dứt phán quyết nghiêm khắc Việt Nam về mặt nhân quyền, mà lẽ ra phải để cho họ phán quyết chúng ta một cách nghiêm khắc”. Thế đấy!

Ta lại nghe tiếp những người Mỹ có lương tri nói:

Ngày 8-3-2012, Hạ nghị sỹ Mỹ Eni Faleomavaega cho rằng dự luật nhân quyền Việt Nam 2011 vừa được thông qua tại Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ là không công bằng với cả nhân dân và Chính phủ Việt Nam. Nghị sĩ Faleomavaega cho rằng với việc thông qua dự luật trên, người ta đã áp dụng một “tiêu chuẩn kép” đối với Việt Nam, tức là áp đặt một tiêu chuẩn cao hơn về nhân quyền đối với Việt Nam so với các nước khác, trong đó có chính nước Mỹ. Ông nói: “Chính phủ Việt Nam đã nỗ lực hết sức để loại bỏ những xâm phạm về nhân quyền, và Chính phủ Mỹ cũng đang có những nỗ lực tương tự. Cái mà tôi muốn chỉ ra là một thứ tiêu chuẩn kép. Tại sao chúng ta lại đặt riêng Việt Nam ra trong khi các nước khác cũng có những vấn đề tương tự.” Theo Nghị sĩ Faleomavaega, trong các cuộc tham vấn giữa Quốc hội với Bộ Ngoại giao Mỹ, chính bộ này đã thừa nhận rằng phía Việt Nam đã và đang cố gắng để cải thiện quyền con người. Ông cũng cho rằng chính nước Mỹ đang có một vấn đề về đạo đức cần phải khắc phục. Ông nói: “Nếu đã nói về những việc làm trước kia, thì phải nói đến chuyện hàng triệu galông chất độc da cam, loại hóa chất độc hại nhất, mà người Việt Nam phải hứng chịu, chỉ vì sai lầm của chúng ta đã gây ra cho Việt Nam,” rồi đặt câu hỏi: “Tại sao Chính phủ Mỹ không giải quyết vấn đề này?.”

Trước đó, ngày 7-3-2012 , phát biểu trong cuộc thảo luận ở Ủy ban Đối ngoại Hạ viện mà ông là thành viên, nghị sỹ Faleomavaega cho rằng dự luật nhân quyền Việt Nam có cách tiếp cận “thiển cận,” đi ngược lại những nỗ lực của các chính quyền từ Tổng thống Bill Clinton, George W. Bush và Barack Obama nhằm củng cố quan hệ đối tác với Việt Nam. Ông cho rằng cần phải thừa nhận những tiến bộ thực chất và định lượng được mà Việt Nam đã thực hiện trong vấn đề nhân quyền. Trong khi đó, theo ông, dự luật nhân quyền Việt Nam lại chỉ dựa trên những dữ liệu có từ cách đây 10-15 năm và được nhắc đi nhắc lại bởi những người chưa bao giờ đến Việt Nam.

Để giảm bớt những khác biệt giữa hai bên, nghị sỹ Faleomavaega cho rằng Quốc hội Mỹ cần thông qua Bộ Ngoại giao Mỹ tìm hiểu cụ thể các vụ việc có cáo buộc về nhân quyền, và cần có sự phản hồi chính thức từ phía Việt Nam, xác nhận tính chân thực hay không của các sự việc, những gì đã diễn ra, các việc đã và sẽ làm”.

Đó là những tiếng nói của lương tri, của lẽ phải, của những giá trị nhân văn đích thực. Chỉ có những giá trị nhân văn đích thực mới góp phần làm cho nước Mỹ được tôn trọng, vị thế nước Mỹ được nâng cao. Những chính khách nói và làm trái với điều đó, chỉ làm cho uy tín của chính họ và của nước Mỹ giảm sút mà thôi. Việc Thượng viện Hoa Kỳ đã hai lần không đếm xỉa đến “Dự luật nhân quyền Việt Nam” của dân biểu Chris Smith, phải chăng cũng là xuất phát từ lợi ích, uy tín của nước Mỹ ? Đến đây chắc chúng ta không cần bình luận thêm về những điều mà ông Chris Smith cáo buộc Việt Nam nữa.

Houston 4-30-2012
Amari TX

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 31, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

“Ký giả” vịt trời của cờ vàng cực đoan

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Tự do báo chí ở hải ngoại ???.

Có người nhận mình là “nhà báo” ở xứ cờ vàng chống cộng hải ngoại rằng: Đã là nhà báo hành nghề ở địa bàn, môi trường nào là phải viết hay, viết tốt về nơi đó. Tuyệt đối không đưa những thông tin “nhạy cảm”, “trái chiều” lên báo. Bù lại, anh sẽ nhận được sự đối đãi “tử tế” của các tổ chức CCCĐ, các hội đoàn ma trơi, các đảng phái, mang hơi hướng chống cộng.

Đó là một thực tế đã và đang tồn tại tại hải ngoại, đặc biệt ở xứ “gió tanh mưa máu này”. Hiểu như vậy là chưa đúng, ý nghĩ đó chỉ giành cho những kẻ mạo danh “nhà báo”, “ký giả” mà chúng ta gọi chung là lũ “vịt trời” hành nghề cái được gọi là “nhà truyền thông”. Trong bài này chúng ta không đi vào khía cạnh những ma mãnh của gới truyền thông của cờ vàng CCCĐ, những điều này đã được phân tích đầy đủ trong bài “Đầu bếp cờ vàng và những món hận” của tác giả Xichloviet. Chúng ta đi vào nội dung nguyên nhân và tác động nào dẫn đến các món mà cờ vàng CCCĐ đã “xào nấu”.

Nghề báo là một nghề đặc thù. Đã dấn thân, anh bắt buộc phải chấp nhận đủ thứ rủi ro, nguy hiểm. Anh sẽ phải chấp nhận những tai ương, lạnh nhạt, lảng tránh, tính mạng. Chấp nhận cái nhìn thiếu thiện cảm hay thái độ bất hợp tác. “Nghề báo bạc lắm”. Nó không phải trò chơi của mấy ông thất nghiệp, chơi nổi, theo đóm ăn tàn mà mấy ông vỗ ngực xưng danh “Ký giả” ở cái xứ Bolsa này.

Dấn thân vào một nghề như đã nói mà anh lại đòi “cái gì cũng được cả” thế thì anh đi làm anh cu li, làm công ăn lương. Chả sợ đụng chạm con khỉ khô gì hết, cứ việc mình, mình làm, sáng đi tối về, đến tháng lĩnh lương. Khỏe re “như bò kéo xe”! Nhưng anh làm báo CCCĐ ở cái xứ BU này đâu có cần hội đủ các điều kiện sơ đẳng nhất để bước vào công cuộc “hành nghề”, rất đơn giản, chỉ cần thông thạo tiếng mẹ đẻ (viết sai chính tả cũng ok), độc giả sẽ tự luận ra hết, anh phải có thẻ hành nghề? Ồ, chuyện đó có quan trọng gì, ta tự cấp cho ta,vậy là xong.

Các vị là “nhà báo” mà không hiểu một chút gì về cái nghề này, phương châm của người làm báo đích thực là “mắt sáng, lòng trong, bút sắc” thì anh phải viết đúng, viết khách quan, viết theo lẽ phải. Anh phải đấu tranh cho sự công bằng, đấu tranh đẩy lùi cái ác, cái xấu và những tiêu cực xã hội. Còn mấy ông “Ký giả”, “nhà báo” Việt ngữ ở cái xứ cờ hoa này quên béng đi mà có lẽ cũng chẳng biết (có học đâu mà biết) cái định nghĩa về môn logic học là: Ngôn ngữ là công cụ cơ bản của tư duy. Ngôn ngữ không phải chỉ là cái tôi và anh trao đổi thông tin với nhau, nó còn là cái mà chúng ta dùng để suy nghĩ. không viết được là dấu hiệu của sự không suy nghĩ được. Các vị “nhà báo” cờ vàng CCCĐ có hiểu điều này không ? Nó đơn giản vậy thôi, chẳng có gì gọi là cao siêu cả.

Chiếc mũ của nhà báo Nguyễn phương Hùng-KBCHN.Net

Nhưng lạ thay ở cái xứ tự do này, vì là tự do nên nhiều điều xảy ra chỉ có những người giàu đầu óc “siêu tưởng” cũng chưa hình dung và tiên liệu được những bộ óc của các “ký giả” này, vượt qua không gian, thời gian, đến ông albert einstein có sống lại cũng chào thua. Một căn bệnh phổ biến trong giới những ông “làm báo” này là họ làm theo cách của những kẻ chẳng hiểu, hay cố tình không hiểu công việc mình làm là cái gì ? Vậy các ông thần tự phong “nhà báo”, “ký giả” có hiểu làm báo là gì không? Xin thưa ngay chứ để mấy ông định nghĩa rồng rắn thể hiện “trí tuệ” của cờ vàng CCCĐ thì đến tết Maroc bà con cũng không hiểu được. Ngắn gọn làm báo là làm một liên kết xã hội, một sản phẩm báo chí, nó thông đạt một sự kiện vừa mới xảy ra tới với mọi người, nó thu hút sự quan tâm của nhiều người vào một điểm xác định. Cơ sở nào để các anh cờ vàng viết báo có thể mổ xẻ, cắt nghĩa, lý giải, đánh giá, nhận định một sự kiện? Một quan điểm cá nhân, một tư duy độc lập? Các anh chỉ lớn tiếng, cao giọng, chỉ trích hơn một chính kiến?

Rằng, không phải vài ba cái tin, bài bới móc, vụn vặt, chạy theo tâm lý chống cộng theo đám đông, thỏa mãn tâm lý tò mò của nhóm người đó, sự cổ vũ của đám người cực đoan của vài ba trang mạng xã hội sặc mùi bài xích chế độ cầm quyền ở Việt Nam là anh đã oai lắm rồi, tự vỗ ngực xưng tên là nhà này, nhà nọ? Đã nhận mình là “Nhà báo” dám “động chạm”, “bình loạn” vung xích chó trên truyền thông? Bởi vậy truyền thông ở hải ngoại giống như trời đất đảo điên, thực hư lẫn lộn, nhân tâm xáo trộn trong đống thông tin mịt mù trước những “bình loạn” mà các “nhà báo” cờ vàng dương cao lá cờ “quyền lực thứ tư” mà các anh tiếm đoạt.

Không ai buộc vị phải viết theo cái lối ngược ngạo như vậy, mà đây là sự lợi dụng cái gọi là “tự do báo chí” để trục lợi về chính trị của “nhà báo” cờ vàng cực đoan mà thôi. Nếu các vị là nhà báo chân chính, tốt cho nơi mình đang đảm trách nhiệm vụ “truyền thông”, càng không có ai có thể cấm các vị không được viết những bài có tính chất “chống cái xấu”, “phản biện xã hội”, bảo vệ lẽ phải. Cái chính là các vị viết thế nào mới là điều đáng bàn. “Nhà báo” cờ vàng CCCĐ viết không phải bằng lập luận, không phải bằng điều tra, không phải bằng những chứng lý cụ thể, không biết bằng cái “tâm sáng” mà viết theo “cảm tính”, anh viết theo “đơn đặt hàng chống cộng”, viết theo ý kiến cá nhân, viết không khách quan, viết thiếu trung thực thì các vị đã đi ngược lại lịch sử, đi ngược lại tâm tư nguyện vọng của đa số người dân.

Nhà báo chân chính ở hải ngoại!

Chưa bao giờ như bây giờ, những “nhà báo” tự phong ở hải ngoại phát triển đông đến chóng mặt, “ra ngõ là gặp nhà báo”. Đa phần những “nhà báo” này là “tay ngang”. Có nghĩa là xuất phát điểm anh không hề “học” về báo chí, anh chưa hề làm báo. Ta thường nghe mấy vị này “cao giọng” tôi làm báo, đưa tin “khách quan” nghe vậy chắc nhiều người đồng tình về thái độ này, nhưng không phải vậy. Nếu không hiểu đúng nghĩa của từ “khách quan” rất dễ người ta xoá đi cái “tôi” của bản thân mình, nhưng các vị lại chuyển sang một cái “tôi” khác.

Không khó khăn gì để nhận diện đàng sau lời hô hào của các vị “nhà báo” này đó là kiểu làm báo với thái độ trốn tránh trách nhiệm, các vị sợ hãi những phản ứng của các thế lực chống cộng cực đoan khi mà tính “trung thực” được thể hiện trong bài viết, đương nhiên nếu vậy thì gây ra sự bùng nổ trong dư luận cộng đồng mà kim “chỉ nam” là chống cộng. Nếu các vị có đủ can đảm có đủ nội lực để viết trung thực thì còn gì phải bàn cãi nữa? Nhưng đáng tiếc các “nhà báo” cờ vàng CCCĐ, hoặc thiếu một trong hai yếu tố này, hoặc thiếu cả hai. Chính vì thế mà việc đưa thông tin không chính xác, việc bình luận về thông tin theo kiểu “hóng hớt”, “nghe hơi nồi chõ” đã trở thành “chuyện thường ngày ở huyện” trong làng báo việt ngữ ở hải ngoại.

Thực tế ở hải ngoại đa số người làm báo không hiểu nhiều về báo chí, có người đơn thuần chỉ là người cung cấp tin, có người viết lách với động cơ thiếu trong sáng, có người viết tin, bài… lấy nhuận bút kiếm sống, có người thậm chí không biết làm nghề gì nữa thì đi làm báo chơi.

”Nhà báo” CCCĐ ở Mỹ.

Nhiều “nhà báo” ở hải ngoại có vị rất buồn cười. Cứ nghĩ mình viết được cái này, cái nọ rồi, ổn rồi, được một vài người đọc rồi. Bây giờ thì có thể “phán” ra sao cũng được. Rồi anh ta “lên ngón”, anh “chỉ mặt”, anh “tuyên bố”, anh “thách”… Nhiều người thì thầm thằng cha bị chập. Nhưng khi nói chuyện với “thằng cha chập” người ta lại “bốc thơm” nên “thằng cha chập” lại càng “chập”. Có lẽ đây là một trong những nguyên nhân khiến cho độc giả người ta coi thường các vị “nhà báo” hải ngoại quả không ngoa chút nào.

Các vị “nhà báo” hải ngoại lúc nào cũng cao giọng tính “khách quan” của cơ quan truyền thông mà các vị đang nắm giữ, nhưng thực ra các vị không hiểu hết được nội hàm của nó thành ra nó dẫn đến những tình huống trớ trêu. Các vị hãy nghe BU nói về vấn đề này như thế nào.

Nghề báo là một nghề luôn được đánh giá cao ngay từ khi mới ra đời. Mục đích quan trọng nhất của nghề báo là cung cấp cho bạn đọc những thông tin thời sự chính xác và đáng tin cậy mà họ cần để có thể hành xử tốt nhất trong cuộc sống xã hội. Tuy nhiên, do môi trường kinh tế, môi trường dân tộc, môi trường chính trị… mỗi quốc gia khác nhau nên nghề báo mỗi nơi đều có những đặc thù riêng. Năm 1996, Tổ chức Các nhà báo chuyên nghiệp Mỹ đã loại bỏ khái niệm “khách quan” ra khỏi những nguyên tắc đạo đức của mình. Họ cho rằng nhà báo Mỹ là con người và đã là con người thì phải có những quan điểm cá nhân. Cho nên người làm báo càng phải cẩn trọng trong nghề để đưa ra những thông tin hữu ích cho dân tộc mình, quốc gia mình và cho nhân loại.

Lũ vịt trời truyền thông Bolsa.

Cuốn “Hướng dẫn nghề làm báo độc lập” của tác giả Deborah Potter, Giám đốc điều hành của Newslab (www.newslab.org) – Trung tâm dữ liệu trực tuyến dành cho các nhà báo tại Washington DC, đồng thời là giảng viên báo chí tại Viện Poyuter và trường Đại học Hoa Kỳ là một loại sách “giáo khoa” báo chí theo những quan điểm của Mỹ.

Hy vọng các vị “nhà báo” tự phong và học lóm không bài bản của cờ vàng CCCĐ đọc tìm thấy trong cuốn sách này những điều bổ ích để sửa lại cái đầu “chập cheng” thấy người ta “ăn khoai thì vác mai đi đào”.

Nói như vậy để thấy rằng, nguyên nhân dẫn đến tình trạng “cáo đội lốt sư tử” mang danh truyền thông mà không hiểu mình đang làm gì, từ hiểu sai, từ cố chấp, từ nhận thức. Và, cuối cùng là: vi phạm đạo đức nghề nghiệp, vi phạm Luật báo chí.

Cổ nhân từng nói “bể học mông mênh”, không ai có thể tự tin vỗ ngực rằng mình cái gì cũng biết. Cũng vậy, người đời không thể học hết “túi khôn nhân loại”. Suy nghĩ, nhận thức của cá nhân chắc chắn cũng chỉ như muối bỏ bể. Song vấn đề là khi đưa ra một quan điểm, một luận cứ nào đó thì phải trên cơ sở “kỷ luật phát ngôn”, nghĩa là có đọc, có cơ sở, có lập luận hãy nói, chứ đừng nhắm mắt phán bừa, kiểu “thầy bói xem voi” mà thói quen các “nhà báo” cờ vàng CCCĐ thường phán.

Thời đại bùng nổ thông tin, thông tin lên ngôi, theo đúng kiểu “quyền lực thứ tư”. Nhưng, cũng vì vậy, có quá nhiều người tự xưng, giả danh “nhà báo” ở xứ cờ vàng chống cộng này. Để lừa đảo, xuyên tạc sự thật, … đủ mọi nhẽ. Hè nhau “truy hoan”, “tự sướng” trên sự xuyên tạc về những việc tiêu cực xảy ra ở Việt Nam sau khi chôm chỉa và cắt xén nội dung, ý nghĩa của mục đích bài viết. “Nhà báo” cờ vàng chống cộng là như vậy đó.

Houston 26-5-2012
Amari TX

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 29, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

Cờ vàng chống cộng – Đòn xóc hai đầu

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Lâu nay ở hải ngoại bà con trong cộng đồng người Việt thường nghe các tổ chức chống cộng cực đoan (CCCĐ) ra rả tuyên truyền đòi tự do “dân chủ”, “nhân quyền” cho người dân trong nước, nhờ bàn tay của các tổ chức ở phương tây nhất là BU (Mỹ). Trong các bài trước chúng ta đã có dịp phân tích lý do tại sao như vậy. Trong bài này ta tìm hiểu thêm một vấn đề khác mà thường nghe các tổ chức CCCĐ thường đề cập đến cụm từ ”Diễn biến hòa bình” (DBHB).

Vậy thì nội hàm của cụm từ DBHB là gì ?, xuất phát từ nơi đâu ? Thường thì các vị CCCĐ luôn làm cho những việc đơn giản thành phức tạp, những điều dễ hiểu thành khó hiểu trong cái mập mờ rối tung như canh hẹ thì mới trộn lẫn nhập nhằng các khái niệm , thực hiện trò đánh lận con đen là nghề của các vị CCCĐ nhằm lôi kéo những người bị hạn chế về nhận thức chính trị cả trong và ngoài nước.

Chúng ta có thể khái quát nét cơ bản nhất về cụm từ DBHB là: được tiến hành với những nước đã bị các thế lực phương Tây tiến công về quân sự hoặc gây lật đổ nhưng không đạt mục tiêu, nay phải dùng chiêu tiến công tổng lực “Bất chiến tự nhiên thành” (không đánh mà thắng) làm cho đối phương tự từ bỏ chế độ đang cầm quyền.

Mục tiêu của các tổ chức CCCĐ ở hải ngoại cũng thay đổi theo từng giai đoạn của biến động trên trường chính trị thế giới, được các tổ chức không có thiện cảm với Việt Nam , được BU hà hơi tiếp sức có thể nói âm mưu, thủ đoạn mới của các băng nhóm và thế lực thù địch Việt Nam trong chiến lược DBHB hiện nay chính là lợi dụng ngay các chủ trương, chính sách đổi mới để chống phá sự nghiệp xây dựng đất nước và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc Việt Nam.

Các vị cờ vàng CCCĐ léo lưỡi nói rằng Đảng cộng sản rất lo sợ có sự chính biến trong nước nên lúc nào cũng tuyên truyền DBHB ? Diễn biến là do các nhà cầm quyền và đảng CS nghĩ ra, nhìn thấy bóng mình in trên tường thì nghĩ là địch, tự mình sợ mình .v.v…? Nói như vậy các anh cờ vàng này chẳng hiểu một tí gì về cụm từ này, hoặc giả có hiểu thì xuyên tạc đánh lạc hướng nhận thức của người khác. Chúng ta tìm hiểu nguồn gốc của cụm từ này để vạch mặt kẻ ”đòn xóc hai đầu” của CCCĐ.

Khái niệm “diễn biến hòa bình” (DBHB) không phải là ”con đẻ” của các nhà tuyên truyền cộng sản, cũng không phải là con quái vật do người ta dựng nên, mà là sản phẩm của G.Kainan – một trong những chiến lược gia chính trị xuất sắc nhất của Hoa Kỳ (thời kỳ sau chiến tranh thế giới thứ hai) đề xuất. Kainan đã viết rằng, “Hoa Kỳ không có khả năng tiêu diệt Liên Xô bằng vũ lực”, muốn chiến thắng Liên Xô cần phải tăng cường sử dụng các “thủ đoạn phi quân sự, thực hiện diễn biến hòa bình” làm “thay đổi tính chất chính quyền nhà nước XHCN”… Đến đây ta có thể hiểu một cách rõ ràng về khái niệm DBHB mà từ bấy lâu nay quần chúng đồng bào hải ngoại mà ngay cả ở trong nước nghe , hiểu cớ mơ mơ ,ảo ảo.

Ta tìm hiểu tiếp vậy tính chất nguy hại của chiến lược DBHB hiện nay là ở chỗ nào ? hậu quả của nó nghiêm trọng đến đâu ? cái thuyết của ông G. Kainan được các “chiên” tiếp nhận và vận dụng ra sao ? Thì đây ta thấy ngay hậu quả của nó là: Một khi những quan điểm cực đoan của phương Tây về đa nguyên chính trị, dân chủ, nhân quyền, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, quyền của các dân tộc thiểu số được kích động sẽ chuyển thành những hành động chính trị phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc, phá hoại sự ổn định xã hội, thậm chí có thể hủy hoại thành quả giành độc lập dân tộc trên một nửa thế kỷ qua của nhân dân ta, đã hy sinh hàng triệu người, máu người Việt Nam thấm đỏ từng thước đất, sẽ tan tành mây khói, đưa nước ta, dân tộc ta sang con đường mà những kẻ trục lợi về chính trị có truyền thống ôm chân ngoại bang, đầu óc nô lệ như cờ vàng CCCĐ luôn thường trực trong não bộ của chúng. Quan niệm của G.Kainan là cội nguồn, đồng thời là cốt lõi của khái niệm DBHB. Tư tưởng chiến lược này đã được vận dụng, phát triển không ngừng qua nhiều đời Tổng thống Mỹ.

Vậy điều gì đang diễn ra trong bối cảnh toàn cầu hoá này ?, mối quan hệ ràng buộc giữa các quốc gia về lợi ích ?, điều đương nhiên là phải thay đổi tư duy chiến lược tuỳ theo hoàn cảnh, vậy điều đó đã diễn ra như thế nào ?, chúng ta tìm hiểu tiếp: Sự điều chỉnh thủ đoạn chiến lược của các thế lực CCCĐ và các thế lực thù địch thâm độc và nguy hiểm hơn khi chuyển hướng từ tập trung bài xích, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam sang “có thể chấp nhận” về hình thức sự lãnh đạo của Đảng, nhưng tập trung làm cho Đảng bị tha hóa, biến chất, tự đánh mất vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

Cùng với đẩy mạnh chống phá nền tảng tư tưởng, quan điểm, đường lối của Đảng CSVN, cờ vàng CCCĐ tăng cường tác động các tổ chức quốc tế nhất là BU (Mỹ) thúc đẩy ”dân chủ hóa” trong hệ thống chính trị, trong nội bộ Đảng và bộ máy lãnh đạo nhà nước Việt Nam, kích động sự bất đồng chính kiến về những quyết sách chiến lược, nhất là định hướng phát triển của xã hội Việt Nam trong giai đoạn mới , kích động gây chia rẽ, tạo sự phân hóa giữa nhân dân và Đảng cộng sản, đồng thời tạo lập lực lượng chính trị đối lập, dẫn đến tình trạng trong đảng có nhiều phe phái, trong xã hội có đa đảng, làm rối loạn xã hội, thủ tiêu hoàn toàn khối đoàn kết thống nhất giữa Đảng CS lãnh đạo và sự đồng thuận trong xã hội. Đánh gãy mũi tên bách chiến bách thắng đó là sự đoàn kết toàn dân được tôi luyện trong lịch sử bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc ta.

Một số tổ chức cờ vàng CCCĐ ở hải ngoại móc nối, lôi kéo các phần tử cơ hội, ấu trĩ về nhận thức chính trị, một số người cả tin ở trong nước, lợi dụng chủ trương của nhà nước VN mở rộng dân chủ, cải cách hành chính, tự do tư tưởng, tự do báo chí, ngang nhiên đòi hủy bỏ Điều 4 Hiến pháp năm 1992, thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, thực hiện nguyên tắc tam quyền phân lập. Các phần tử này viết bài tung lên mạng, hoặc được các đài báo phương Tây như BBC, VOA, RFA, RFI …vv.. móc nối, trả lời phỏng vấn, phát tán quan điểm cá nhân xuyên tạc, vu cáo chủ trương, chính sách nhà nước Việt Nam, thậm chí còn trắng trợn vu cáo Chính phủ Việt Nam bán nước cho ngoại bang, có kẻ kết nối các phần tử chống đối mưu toan thành lập các tổ chức đảng chính trị phản động, nhằm lật đổ thể chế chính quyền hiện hữu.

Dân chủ kiểu Mỹ

Thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình”, Cờ vàng CCCĐ và các thế lực thù địch với Việt Nam đã sử dụng các hình thức, biện pháp phi vũ trang “cách mạng nhung” “cách mạng hoa” để chống phá Việt Nam trên tất cả các lĩnh vực: Kinh tế, chính trị, tư tưởng, văn hóa, xã hội, quốc phòng, an ninh, đối ngoại, cả ở trong nước và ở nước ngoài. Đây là cuộc chiến tranh phá hoại nhiều mặt, nhằm làm suy yếu nền kinh tế, rối loạn về xã hội, làm chệch hướng đường lối chính trị, làm giảm hoặc cao hơn là làm mất sức chiến đấu của quân đội , an ninh, cô lập và hạ thấp vị thế Việt Nam trên trường quốc tế.

Mũi nhọn mà cờ vàng CCCĐ và các thế lực ngoại bang là làm mất niềm tin của nhân dân vào Đảng, Nhà nước, chống phá nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc, các giá trị văn hóa truyền thống cách mạng, chống phá sự nghiệp đổi mới đất nước, âm mưu làm chệch hướng công cuộc đổi mới, ngăn trở, kìm hãm làm chệch hướng sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam, chống phá sự nghiệp quốc phòng toàn dân, xây dựng quân đội nhân dân, âm mưu xóa bỏ sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Quân đội nhân dân Việt Nam, thực hiện âm mưu “phi chính trị hóa” quân đội, công an.

Muốn thay đổi một thể chế chính trị thì biện pháp áp dụng tuỳ theo hoàn cảnh của mỗi quốc gia có khác nhau . ngòi nổ đó là bạo loạn – gồm bạo loạn chính trị và bạo loạn quân sự. “Diễn biến hòa bình” và bạo loạn lật đổ tuy khác nhau về phương thức, thủ đoạn, nhưng đều thống nhất về mục tiêu là lật đổ chế độ, giành chính quyền.

Trong quá trình tiến hành “diễn biến hòa bình” chống tổ quốc Việt Nam, các tổ chức cờ vàng CCCĐ và thế lực ngoại bang thường kết hợp “diễn biến hòa bình” với bạo loạn lật đổ, trong đó DBHB giữ vai trò xung kích, đi trước, chuẩn bị lực lượng, điều kiện để tiến hành bạo loạn lật đổ khi có thời cơ ,đảng khủng bố Việt Tân đã và đang rắp tâm thực hiện mưu đồ này. Bạo loạn lật đổ là hệ quả tất yếu của các hoạt động DBHB xảy ra trong nội bộ quốc gia trước đó.

Kết hợp DBHB với bạo loạn lật đổ là sự kết hợp hai hình thức “hòa bình” và “không hòa bình” trong một chiến lược chống phá cách mạng Việt Nam, có thể diễn ra đồng thời, trên một hay nhiều khu vực trong nước. Bạo loạn chính trị thường là đòn tiến công ban đầu đối với chính phủ, “châm ngòi” cho toàn bộ cuộc bạo loạn và áp lực toàn diện đối với chính phủ trong suốt quá trình diễn ra bạo loạn. Điều này chúng ta thấy rõ trong thời gian qua các trang báo, diễn đàn mạng, các giới truyền thông chống cộng ở hải ngoại ra sức tung hô những những việc như khiếu kiện về đất đai, những vụ án về tham nhũng, biểu tình chống trung quốc .v.v… Trong rối loạn thì “ngư ông đắc lợi”.

Cờ vàng chống cộng cực đoan luôn cao giọng chuyện DBHB là chuyện nội bộ trong nước . Nếu nhìn qua về bề ngoài, “Diễn biến hòa bình” là chiến lược của các thế lực bên ngoài, còn “tự diễn biến” là việc nội bộ của Việt Nam, phụ thuộc vào chính nội trạng của xã hội Vieetj Nam. Song, thực tế đã chứng minh đó là hệ quả của một chủ đề, một mục tiêu chiến lược.

Một mặt, thế giới tư bản không ngừng quảng cáo về sự thịnh vượng, sự tuyệt vời của thế giới tự do của mình, giấu nhẹm những khiếm khuyết những mâu thuẫn thường trực trong xã hội. Chính điều này đã làm loà mắt những kẻ trong nước có tư tưởng vọng ngoại, không ít vị mà bản thân họ có quá trình đóng góp đáng kể cho cách mạng, đã được Nhà nước giao nhiều trọng trách lãnh đạo, nhưng vì chưa có quá trình tìm hiểu sâu chủ nghĩa tư bản, chỉ tìm hiểu trên các trang mạng bát nháo, bị các tổ chức ma trơi CCCĐ ở hải ngoại tâng bốc … Họ quay đầu lại xỉ vả quá khứ tự “phản tỉnh”, “kính nể” chủ nghĩa tư bản như thần tượng, không tiếc lời khen ngợi, còn với “ta” thì cái gì cũng chê không tiếc lời… … Đó chính là mầm mống của “tự diễn biến”.

Chiêu thức của cờ vàng CCCĐ và các thế lực chống Việt Nam là vậy, một khi đã hiểu thấu đáo vấn đề thì việc làm vô hiệu hoá nó cũng sẽ có “thuốc” trị. Cần tỉnh táo trước xu hướng thúc đẩy cải cách luật pháp mang màu sắc Cách mạng pháp luật của các thế lực đen tối bên ngoài, mục đích của nó là từng bước tách các cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp khỏi sự lãnh đạo của Đảng CSVN. Kiên quyết bác bỏ quan điểm “Quốc gia hóa quân đội”, đòi “Luật hóa mọi vấn đề về tổ chức và hoạt động của quân đội”, thực chất là nhằm bài xích cơ chế lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, tách quân đội khỏi sự lãnh đạo của Đảng và “phi chính trị hóa quân đội”. Một khi thực hiện được vấn đề cốt yếu này thì việc xoá bỏ quyền lãnh đạo của Đảng CSVN với đất nước chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.

Kết hợp “diễn biến hòa bình” với “bạo loạn lật đổ” là một sách lược tinh vi được các tổ chức cờ vàng CCCĐ kết hợp với các tổ chức thù địch với Việt Nam áp dụng chống phá Việt Nam trong nhiều năm qua, rất nguy hiểm, tác động trực tiếp đến an ninh chính trị của quốc gia, sự tồn vong của cả dân tộc.

Tăng tính “kháng thể” cho toàn dân tộc là biện pháp tối ưu chống mọi sự xâm nhập của “vi rút DBHB”. Một khi cơ thể quốc gia khoẻ mạnh thì sẽ đối đầu với bất cứ nạn “Dịch” tấn công từ bên ngoài vào, tiêu diệt mầm mống bệnh từ bên trong. Tính phức tạp cuộc đấu tranh chống DBHB là ở chỗ, trong khi phải đương đầu với các âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch thì đồng thời chúng ta cũng đang đẩy mạnh công cuộc đổi mới và hội nhập quốc tế vì mục tiêu xây dựng một nước Việt Nam dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.

Trên lĩnh vực chính trị đó là việc bảo đảm quyền con người, quyền công dân và các điều kiện để mọi người được phát triển toàn diện là: đẩy mạnh cải cách lập pháp, tư pháp… tiếp tục xây dựng Nhà nước pháp quyền là kiên quyết đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí, hoàn thiện thể chế, luật pháp , thực hiện dân chủ công khai, minh bạch.

Trên lĩnh vực quốc tế đó là tăng cường hợp tác quốc tế, tạo môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước, chủ động, tích cực hội nhập quốc tế… thực hiện có trách nhiệm các cam kết quốc tế.

Trên lĩnh vực kinh tế xã hội, đó là hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng XHCN, phát triển hài hòa giữa các vùng miền, phát triển toàn diện các lĩnh vực văn hóa, xã hội, thực hiện tốt tiến bộ và công bằng xã hội trong từng chính sách phát triển…

Những bài học rút ra từ sự sụp đổ và tan rã của Liên bang Xô viết, từ làn sóng “Mùa xuân Ả Rập” và sự mất ổn định, lâm vào khủng hoảng của một số nước hiện nay, chúng ta ngày càng thấm thía sâu sắc một vấn đề có tính quy luật “phòng bệnh hơn chữa bệnh”. Để chủ động Giữ nước ngay từ thời bình phải kết hợp chặt chẽ, tích cực đấu tranh phòng, chống “diễn biến hòa bình” của các thế lực cực đoan, khắc phục “tự diễn biến”, trong nội bộ quốc gia. Thực hiện tư duy của Chủ Tịch Hồ Chí Minh “dĩ bất biến, ứng vạn biến”. Một khi có kế sách đúng đắn, có sức đề kháng tốt thì chúng ta tự tin dù cho các thế lực CCCĐ tung ra bao nhiêu chiêu thức cũng như đánh vào khoảng không vô vọng.

Houston 6-4-2012
Amari TX

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 23, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

TIẾNG “TRU” CỦA NHỮNG CON THÚ LẠC LOÀI

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Đến nay, chúng ta có hơn 4 triệu đồng bào ruột thịt định cư tại hơn 100 quốc gia, vùng lãnh thổ. Dù bị các thế lực phản động luôn o ép, tuyên truyền xuyên tạc, thậm chí khủng bố, nhưng bà con Việt kiều nói chung, những người con ở hải ngoại nói riêng luôn hướng về Tổ quốc.

Không giống như đại đa số người Việt đã định cư thành công tại mỹ, những kẻ cuồng tín chống phá Việt Nam (CCCĐ) hình như không có ý định hội nhập vào xã hội MỸ. Thay vì hội nhập vào sinh hoạt địa phương, họ lập bè lập nhóm chính trị, lợi dụng danh nghĩa “cộng đồng” để bòn rút tiền từ chính phủ mỹ. Họ muốn tái lập một Việt Nam Cộng hòa thu nhỏ tại mỹ với saigon little là thủ đô. Chính vì thế mà bọn CCCĐ yêu cầu chính quyền mỹ phải công nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ đã “chết” từ 36 năm qua. Bọn CCCĐ ngang nhiên và trịch thượng yêu cầu chính quyền mỹ không hợp tác kinh tế với việt nam .

Mặc dù những kẻ cuồng tín và cực đoan này lúc nào cũng tru tréo , vỗ ngực là công dân mỹ, nhưng trong hành động thực tế bọn chúng bận tâm nhiều đến quá khứ, đến việc chống phá Việt Nam, hơn là góp phần vào việc tranh luận các vấn đề liên quan đến nước mỹ. Vì dồn tâm lực quá nhiều vào công việc chống phá Việt Nam, khi đối đầu với các vấn đề địa phương CCCĐ hoàn toàn cứng họng, và trở thành những người câm điếc. CCCĐ chẳng có gì để nói đến vấn đề ma túy, thất nghiệp, nghèo khổ của người Việt tại mỹ.

Bọn CCCĐ gào thét chống phá Việt Nam

Thay vào đó, CCCĐ liên tục hăng say ngụy tạo ra những thông tin về Việt Nam và tuyên truyền trong một số chính trị gia . Họ tô vẽ một Việt Nam nghèo nàn, lạc hậu, vô luật pháp, khủng hoảng, thối nát, không có nhân quyền, không có tự do tôn giáo, v.v. và v.v.

Theo quan điểm hoài nghi của CCCĐ, bất cứ Việt Nam làm điều gì cũng sai trái. Dù cho Việt Nam có chính sách đúng đắn thì dưới mắt CCCĐ vẫn là phục vụ cho mục tiêu sai trái! Bởi vì họ chưa từng bước chân đến Việt Nam cả 36 năm nay, cho nên CCCĐ nhìn Việt Nam qua con mắt của những kẻ mù sờ voi.

Nếu những ai đã từng nghe qua những ngụy tạo của nhóm người cuồng tín và cực đoan trong “cộng đồng” mà chưa lần ghé Việt Nam, thì một chuyến đi thực tế ở Việt Nam sẽ là một kinh nghiệm sốc. Sau gần 50 chiến tranh tàn khốc, người Việt nhanh chóng tự mình từng bước phát triển đất nước. Việt Nam ngày nay là một đất nước đa dạng, trẻ trung, sống động, phát triển với dân số trên 90 triệu người. Nói chung, trong bất cứ chỉ tiêu xã hội và kinh tế nào, Việt Nam đều đạt được những tiến bộ tích cực.

Đó là điều đã được khẳng định trong Nghị quyết 36-NQ/TW (ngày 26-3-2004) của Bộ Chính trị BCHTW Đảng CSVN và chương trình hành động của Chính phủ nước CHXHCNVN (ngày 23-6-2004), nhằm thực hiện tinh thần đại đoàn kết, hòa hợp, hòa giải dân tộc, cùng nhau bảo vệ và xây dựng đất nước giàu mạnh.
Khi chế độ cũ ở miền Nam sụp đổ vào 30-4-1975, đất nước được thống nhất, nền hòa bình mà hàng chục triệu người Việt Nam mong chờ suốt mấy mươi năm đã trở thành hiện thực. Một bộ phận trong hơn một triệu sĩ quan, công chức, binh lính của bộ máy chính quyền chế độ cũ đã ra đi theo những chuyến tàu di tản.

Những năm tiếp theo, đất nước ta vừa phải dồn sức khắc phục những hậu quả nặng nề của cuộc chiến tranh để lại, vừa phải tiếp tục chống thù trong giặc ngoài, bảo vệ Tổ quốc ở biên giới hai đầu đất nước trong điều kiện bị các thế lực quốc tế bao vây, cấm vận ngặt nghèo.

Bọn CCCĐ có biết dân tộc VN đã có thời kỳ đắng cay !

Những khó khăn trong giai đoạn này bị bọn CCCĐ thổi phồng, bóp méo, xuyên tạc, kích động… nhằm lôi kéo một bộ phận người miền Nam ra đi bằng con đường vượt biên.

Sau đó, qua việc hai Chính phủ Việt Nam – Hoa Kỳ cho xuất cảnh, cộng đồng người Việt ở Mỹ nhóm “đoàn tụ”… Vậy là hình thành cộng đồng“di tản”, “vượt biên”, “đoàn tụ”. Một số ít người CCCĐ đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, ra sức chống phá đất nước, phá hoại mối quan hệ hợp tác giữa nước sở tại và Việt Nam…

Trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài hiện có gần 700 tổ chức, hội đoàn, hơn 400 tờ báo, tạp chí, 46 đài phát thanh, truyền hình bằng tiếng Việt, 74 nhà xuất bản… Để thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình” chống Việt Nam, nhiều năm qua các thế lực cực hữu ở các nước sở tại đã hà hơi tiếp sức cho bọn phản động cực đoan thâm nhập, lũng đoạn các tổ chức hội đoàn và hệ thống báo chí xuất bản này.

Bọn CCCĐ dùng phương tiện, lực lượng này để chống phá đất nước dưới chiêu bài đòi “tự do, dân chủ, nhân quyền”. Bọn “lưu manh chính trị” này sẵn sàng đàn áp, chụp mũ, hãm hại bất kỳ ai – nhất là giới cầm bút khi họ muốn hướng về Tổ quốc Chúng gào thét chửi rủa những nhà báo như KBCHN.NET , VIETWEEKLY , PHỐ BOLSA TV về VN tìm hiểu thực tế .Để cho ép phê hơn bọn CCCĐ còn lôi cả vợ con những nhà báo dũng cảm này băm vằm trên mặt báo , một trò bỉ ổi của bọn quái vật đội lốt người.

Dương Trọng Lâm – chủ báo Cái Đình Làng ở San Francisco, vợ chồng ông Nguyễn Văn Lũy – Chủ tịch hội Việt kiều yêu nước ở Mỹ, Đạm Phong – chủ báo Tự Do tại Houston – Texas, nhà báo Hoài Điệp Tử ở Westminster – California… đã bị chúng sát hại dã man với lý do trên. Đặc biệt hơn là trường hợp Trần Khánh Vân – Tổng cục trưởng tổng cục gia cư Sài Gòn, định cư tại Mỹ. Ông Vân bị bọn côn đồ xưng danh “chiến sĩ VNCH” giết chết vì đã kêu gọi Mỹ bình thường hóa quan hệ với Việt Nam.

Những văn nghệ sĩ, trí thức nổi tiếng khi có dịp về thăm quê hương, lập tức bị chúng “mở chiến dịch” tuyên truyền và vu khống đủ điều. Thiền sư Thích Nhất Hạnh, nhạc sĩ Phạm Duy, ông Nguyễn Cao Kỳ… từng là nạn nhân của những thủ đoạn bỉ ổi như thế. Rồi tổ chức văn bút VN hải ngoại với những cuộc “thanh trừng nội bộ khủng khiếp” đã bị chính những nhà lãnh đạo của nó gọi là “chốn gió tanh mưa máu”! Ngay Duyên Anh – thuộc diện nhà văn “chống cộng có tiếng tăm từ năm 1954”, nhưng khi ra những tác phẩm như: “Đồi Fanta”, “Nhìn lại những bến bờ…” bị chụp mũ là “thỏa hiệp, thân cộng”, bị đám côn đồ nhân danh “cựu chiến sĩ VNCH” đến hành hung. Rồi Đỗ Mậu, từng nắm chức giám đốc an ninh quân đội, tham gia lật đổ Ngô Đình Diệm, có “công trạng” với “nền cộng hòa miền Nam” không nhỏ. Thế nhưng, khi ông cho xuất bản hồi ký “Việt Nam máu lửa quê hương tôi” ở hải ngoại thì ông đã phải sống dở chết dở. Bọn CCCĐ cho in hơn 10 cuốn sách để phản bác lại nội dung sách của ông Mậu. Tên ông Mậu hàng ngày bị lôi lên các báo, đài do chúng kiểm soát chửi bới, mạ lỵ. Chúng gặp ông ở đâu cũng đòi bắn, đòi giết và còn kéo đến đòi đốt luôn những cửa hàng dám bán sách của ông.

Đến cả ông Nguyễn Cao Kỳ – từng là phó tổng thống của VNCH, từng là cấp trên tối cao của đám CCCĐ. Song, khi ông về thăm quê hương và có những phát biểu khen ngợi công cuộc đổi mới ở Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, lập tức bị chúng chửi bới, xuyên tạc trên khắp các báo, đài ở hải ngoại..

Thêm vào đó là cuộc mưu sinh nơi đất khách quê người thấm đẫm những khó khăn cực nhọc bởi nạn kỳ thị màu da, bởi những ám ảnh thất nghiệp, bởi khác biệt về ngôn ngữ, văn hóa… đã làm cho những nhà báo có tâm huyết với đât nước , dân tộc nhiều lúc nản lòng. Bên cạnh đó, các thế lực CCCĐ đã lũng đoạn hầu hết các hội đoàn, báo chí – xuất bản để chống phá đất nước. Chúng khống chế để văn thơ người Việt hải ngoại suốt mấy chục năm toàn thấy những tác phẩm lải nhải kể khổ theo kiểu “hồi ký cải tạo”, “thảm kịch vượt biên”… gây nhàm chán cho người đọc.

Đến mức nhà văn Nhật Tiến phải đặt câu hỏi: “Ở Mỹ, chúng ta thực sự có được tự do sáng tác hay không?”. Nam Dao – tiến sĩ kinh tế đang giảng dạy tại nhiều trường đại học danh tiếng ở châu Âu, Mỹ, đồng thời cũng là một nhà văn, trong phát biểu gần đây trên một tờ báo tiếng Việt ở hải ngoại, ông nói: “Có bao nhiêu mất mát, oan khiên, nói mãi cũng nhàm, cũng chán… đâm đầu vào “chuyên chính tư sản” với tất cả hào quang của xã hội tiêu thụ thừa mứa cũng chẳng hay ho gì”!

Nguyễn Hưng Quốc được coi là nhà nghiên cứu, phê bình văn học nổi trội trong cộng đồng người Việt hải ngoại đã cay đắng nhận xét: “Những cây bút lưu vong tìm vui trong cái cộng đồng nhỏ bé, ngày càng nhỏ bé của mình. Đã nhỏ bé lại còn lạnh lẽo nữa… Đăng một bài viết hay in một cuốn sách, nhiều lúc ngỡ như nói vào một ống điện thoại không nối dây. Lạnh ngắt! Hoàn toàn lạnh ngắt!… Ở hải ngoại, viết văn không thể là một nghề nghiệp mà trên thực tế cũng không còn là một danh phận.

Viết báo, viết văn trở thành “cách hành lạc đau đớn của những người bị bất lực”. Ngày 18-2-2006, tại Paracel seafood restaurant – Nam Cali-USA, giới cầm bút đã tổ chức một đại hội trong sự cố gắng vực dậy “Văn học Việt Nam hải ngoại”. Song theo tường thuật của tờ Việt Weekly thì “vắng như chùa bà đanh” và “diễn ra trong không khí an bình, hòa nhã, tôn kính lẫn nhau như thiên đàng”… nêu hết những thực tế như vậy để bạn đọc dễ hiểu hơn khi đi vào từng khuynh hướng sáng tác của người Việt hải ngoại.

Trong những năm gần đây, nhiều Việt kiều từng giữ những cương vị cao trong chính quyền Sài Gòn cũ, như ông Nguyễn Cao Kỳ (nguyên phó tổng thống), hoặc lãnh đạo tôn giáo (như Thiền sư Thích Nhất Hạnh), nghệ sĩ nổi tiếng (như nhạc sĩ Phạm Duy)… đều được trở về nước và được Nhà nước tạo mọi điều kiện tốt nhất để sinh hoạt, làm ăn, hoạt động tôn giáo, nghệ thuật. Bà con trong nước cũng dành tình cảm chân thành của những người “cùng máu đỏ da vàng” cho những ai trở về đóng góp xây dựng và bảo vệ quê hương, không phân biệt đối xử hay có định kiến.

Những em bé ở hải ngoại bị bọn CCCĐ tiêm chích thù hận với quê hương .

Thế nhưng, khi có những đoàn từ trong nước sang một số khu vực có đông người Việt cư trú ở Mỹ, Canada, Úc…, các nhóm phản động lưu vong CCCĐ đã xúi giục, cưỡng ép một số người mang “cờ vàng” ra biểu tình, la ó. Đây là những hành vi vừa kéo dài hận thù, chống lại hòa hợp, hòa giải dân tộc, vừa thể hiện tính cách côn đồ , quái thú “phi quân tử”, vô văn hóa.. của bọn đội lốt người mà người ta thường gọi chúng là CCCĐ.Chúng không cư xử đúng với truyền thống của người Việt.

Houston tháng 2 -2012
Amari tx

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 22, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , ,

Cờ vàng chém gió

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Chém gió Quán“Chém gió” một thuật ngữ mới xuất hiện mấy năm nay trên các diễn đàn cũng như trong xã hội người Việt ở trong nước, nếu tìm trong từ điển tiếng Việt thì các nhà ngôn ngữ học chưa đưa ra được định nghĩa chính thức, thôi thì đành chấp nhận sự giải nghĩa của “giang hồ” mạng vậy, đại để hiểu Chém gió là

” Nói dóc, nói xạo, ba xàm ba láp đủ thứ chuyện, dựng chuyện, cường điệu hóa vấn đề, nâng bản thân mình lên, ta đây hiểu biết, biến không thành có, Chém gió còn gọi là hù dọa người khác …

Vậy mà nếu chúng ta rà suốt quá trình hình thành quân đội cờ vàng thì thấy có sự tương đồng kỳ lạ. Quân đội cờ vàng là một đội quân có nhiều cái nhất mà so với quân đội các nước khác trên hành tinh không thể nào sánh được. Thử thống kê ra vài cái nhất của đội quân cờ vàng chém gió này đó là.

Một đội quân:

– Đánh thuê được trang bị tận răng – hiện đại nhất.

– Mang nhiều phiên hiệu dữ tợn nhất (trâu điên, hắc báo, lôi hổ…….

– Được BU (Mỹ) cưng nhất, BU đưa tiền thì đánh, không tiền nghĩ chơi với BU

– Ăn đường sóng nói đường gió, thề tử thủ đến người cuối cùng, Việt cộng sẽ bước qua xác tui thì mới zô được sài thành … bỏ chạy trước nhất, leo lên đầu dân để thoát thân.

– Tiền đổ vào như gió vào nhà trống bao nhiêu cũng không đủ để giữ một mét đất lãnh thổ (Bu bó tay, bó toàn thây)

– Bỏ chạy nhanh nhất, nhanh như gió (chạy vượt khỏi lãnh thổ quốc gia)

– Tan rã nhanh như gió thổi qua, thảm bại nhất (lột cả giày, cởi cả quần áo, mặc quần xà lỏn mà chạy)

-Sống dai nhất, đã khai tử 36 năm mà vẫn tồn tại.

– Một quân đội không có dân, chính phủ, lãnh thổ, không vũ khí, khí tài (chỉ có cái mồm hô hào và nổ, chém gió túi bụi)

– Ngân sách quốc phòng duy nhất là vác thùng đi hù thiên hạ quyên tiền ….

– vv và vv …

Sơ qua một vài cái nhất của quân đội cờ vàng trước ngày được cờ vàng gọi là ngày “mất nước” và sau 36 năm lưu vong xứ người. Khi được BU cứu vớt trong sự hoảng loạn cho định cư, đám con ghẻ phá gia chi tử cờ vàng lại chứng nào tật đó, “giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời”, vẫn chém gió rần rần ở chốn tạm dung nổ điếc lỗ tai đến thần sét cũng phải chào thua cờ vàng.

Lễ ra mắt hội cờ vàng chém gió 2012

Trong những năm từ 1978 đến 1988, sau khi bỏ chạy sang Mỹ và một số nước phương Tây, hoặc đi theo diện H.O vào những năm sau này, một số ít tướng tá, binh lính bại trận cờ vàng cố tình vực dậy cái thây ma “Quân lực Việt gian cộng hòa” mà mục đích không ngoài việc hình thành một thế lực “chính trị”, một “tiếng nói” với Chính phủ Mỹ – nhất là trong các dịp bầu cử dân biểu, thống đốc tiểu bang, hội đồng nghị viện tiểu bang hoặc bầu cử tổng thống. Điều cơ bản nhất là kiếm tiền từ cộng đồng, xài tiền chùa, thể hiện quá khứ quá ư “vinh quang”, chém gió vô tư và nổ hơn sấm sét … để thoả mãn sự hoang tưởng.

Một khi đã có “thế lực chính trị” thì mới dễ dàng làm áp lực, để quyên tiền bạc của bà con trong cộng đồng rồi chia nhau tiêu xài mà điển hình là “mặt trận tái nạm gàu” của Hoàng Cơ Minh, hay “chính phủ leo dừa” của Chánh bịp, trên đất Mỹ đã mọc ra vô số tổ chức chống Cộng của một nhóm người Việt, phần lớn là sĩ quan tướng tá, hoặc các chính trị gia “chém gió salong “ăn tục nói phét của chế độ Việt Nam cộng hoà trước đây.

Ta tìm hiểu sự ra đời của bang hội “cờ vàng chém gió” này ra sao? Xin thưa ngay đó là Lê Minh Đảo và Lý Tòng Bá ông cha đẻ của bang hội, nó ra đời từ năm 2003 tại Nam Cali, Cái tên đầu khai sanh được gọi là “Đại hội toàn quân”. Thật ra, ý định lên ngôi chủ bang hội của Lê Minh Đảo và Lý Tòng Bá đã có từ những năm đầu tiên khi họ đặt chân lên đất Mỹ. Đảo và Bá dọc ngang gần hết nước Mỹ, sang cả Canada và vài nước châu Âu bằng tiền do đám đàn em quyên góp,và tiền tài trợ của Trung tâm băng đĩa nhạc Asia do Trúc Hồ, Thi Vân và Diệu Quyên làm đại diện để vận động thành lập ban điều hành tổ chức “đại hội”. Đến giữa năm 2003, đếm đi đếm lại, Lê Minh Đảo, Lý Tòng Bá chỉ tập hợp được trên dưới 300 người (hầu hết đã già húp cháo không nổi ). Nhưng, để lừa bịp bà con trong cộng đồng, Đảo, Bá chia số này ra thành nhiều “chi hội” tùy theo nơi họ sinh sống, trong đó nhiều “chi hội” chỉ có… 1 người. Mục đích là nổ, chém gió, kê khai thật nhiều chi, hội, cờ vàng chém gió cho oai .

Các tổng hội của cờ vàng chém gió 2012

Biết rằng dẫu có tổ chức thì cũng chẳng nên cơm nên cháo gì nhưng tiền tiêu hết rồi, mà không “đại hội” thì không xong, nên Lê Minh Đảo, Lý Tòng Bá quyết định chọn ngày 27/9/2003, là ngày khai mạc
Khi bỏ ra 35.000 USD tài trợ cho Lê Minh Đảo, Asia đặt điều kiện, là cuộc họp báo giới thiệu “đại hội” phải được tổ chức tại trụ sở của Trung tâm băng đĩa nhạc Asia rồi trong “đại hội”, Asia được độc quyền bán sản phẩm của mình, là đĩa VCD có tên “Mùa hè rực rỡ – hội ngộ hoa hậu toàn cầu”, cùng đĩa VCD ghi hình “đại hội” vì nghe lời “tuyên truyền” của Đảo, nhóm Asia chắc mẩm người dự “đại hội” phải lên đến con số chục nghìn! Riêng trung tá Lê Văn Trang, Tổng hội trưởng Tổng hội “Cựu quân nhân cờ vàng chém gió VNCH” ở Canada đưa cho Lê Minh Đảo 5.000 USD để Đảo lo chi phí và nói rằng: “Gần 1 triệu người Việt ở Mỹ, chỉ cần nửa con số đó, mỗi người góp cho ta 1 USD là ta đã có nửa triệu rồi nhưng trước mắt, ta cứ cho làm 10.000 cái huy hiệu “kỷ niệm đại hội”, mỗi cái bán 1 USD. Đứa nào không mua coi, đứa đó chống đối ta chụp cho nó một cái mũ cối lên đầu. Lê Minh Đảo vỗ tay đánh đét lên đùi, miệng rú lên good, good!

Đến phần họp trù bị để chuẩn bị cho “đại hội cờ vàng chém gió”, thì cái “tập thể chiến sĩ cờ vàng chém gió Việt Nam cộng hòa” này cãi nhau tưng bừng hoa lá. Đại diện các “chi hội” bộ binh, không quân, cảnh sát, nhảy dù, lính thủy đánh bộ, địa phương quân và ngay cả đám áo đen (chuyên đi rình đàn bà con gái thay đồ) xây dựng nông thôn, gã nào cũng muốn có một chỗ ngồi trong trong ban đại diện để được oai và nổ. Cảnh tượng của “hội cờ vàng chém gió” thật bi hài.

Theo cơ cấu tổ chức, thì “tập thể cờ vàng chém gió chiến sĩ Việt Nam cộng hòa hải ngoại” được điều hành bởi hai nhân vật, là chủ tịch Hội đồng đại diện và trung tâm trưởng trung tâm điều hợp trung ương. Thoạt đầu, Lý Tòng Bá, Bùi Đình Đạm mon men chia nhau nắm giữ một trong hai chức vụ này nhưng đám sĩ quan cờ vàng cấp tá phản đối: “Niên trưởng nên tự rút là hơn” (khi xưng hô với nhau, đám chém gió tướng tá bại trận gọi những người cấp bậc lớn hơn mình là niên trưởng, còn bằng vai bằng lứa với nhau thì gọi là chiến hữu). Tuy không nói thẳng ra, nhưng Bá biết cái đám sĩ quan cấp tá chửi xéo mình vì những lời cảm tưởng mà Bá viết trước khi xuất cảnh (cam kết với chính phủ VN không chống phá, nói bậy khi qua Mỹ). Cuối cùng rồi cũng bầu ra được hai chức vụ đứng đầu hội chém gió, hội trửơng là ông đại tá trốn quân dịch Nguyễn Xuân Vinh và trung tâm trưởng trung tâm điều hợp Lê Minh Đảo.

Kỳ quặc thay! có lẽ đây là một hiện tượng có một không hai trên thế giới, một đội quân không bao giờ bị giải thể và bị khai tử khi bỏ chạy bán sống, bán chết ra nước ngoài sống lưu vong, một cục đất chọi chim không có, không chính phủ, không dân chúng, không quân trang, quân dụng, không có binh sĩ, tất tần tật là sĩ quan (cứ hàng năm tự mua lon, lên chức). Ấy vậy mà đám ma trơi này còn lý luận đến Chí Phèo cũng chắp tay bằng cụ. Ta hãy nghe cờ vàng chém gió lý luận về sự tồn tại của thây ma quân đội cờ vàng VNCH. Cờ vàng chém gió nói:

Xét về lý: “theo hiến pháp VNCH trước 1975 , mọi quân nhân trong mọi lứa tuổi dù hiện nay 80, 70, 60 nhưng tất cả chưa tực sự giải ngũ” Tại sao vậy? cờ vàng chém gió đưa ra lập luận tiếp “Trong ngày 30-4-1975, khi ra lệnh cho các binh sĩ bỏ súng đầu hàng ông Dương Văn Minh đã không đứng trên cương vị chính danh của vị tổng thống kiêm tổng tư lệnh quân đội. Theo hiến pháp của VNCH việc ông Trần Văn Hương trao quyền lại cho ông Dương Văn Minh là vi hiến”

À té ra là vậy? Nếu cho là vi hiến thế tại sao mấy anh cờ vàng chém gió không phản đối? Không đảo chính như các vị khoái làm từ trước đến nay? Tại sao phải nghe lời ông tổng thống vi hiến đó quẳng súng, tụt quần lẩn trốn và tháo chạy quên cả vợ con, cha mẹ? Thật ngớ ngẩn và hoang tưởng đến rồ dại chỉ có ở đội quân cờ vàng chém gió này. Ta lại nghe tiếp lời khẳng định từ mớ lập luận vừa đưa ra.

“Từ lập luận này chúng ta có thể khẳng định chắc chắn, quân lực VNCH vẫn chưa hề được giải ngũ.

Cũng dựa trên căn bản pháp lý này, cách đây 12 năm, thượng nghị sĩ Phạm Nam Sách, người dành cả cuộc đời tranh đấu cho hạnh phúc của dân tộc, một nhà hoạt động có uy tín trong cộng đồng VN hải ngoại, khi còn sống, đã phát động phong trào Tái Dựng Nền Cộng Hòa để từ đó, có cơ sở giải thể chế độ Việt Cộng đang thống trị trên hai miền Nam – Bắc VN rồi đi tới thống nhất đất nước trong hòa bình thực sự.

Thêm nữa, khi một người chiến binh bị địch bắt buông súng quy hàng, không có nghĩa là người lính ấy đã được giải ngũ. Người ấy không phải là Cựu Quân Nhân …”

Ô hô! Chém gió đến mức cỡ này thì có đến bố Chí Phèo sống lại cũng phải kêu trời chín tiếng, cứ cho tái nạm cái hội cờ vàng chém gió ấy sống lại đi thì các bố bơi vượt thái bình dương về giải phóng, đập tan chế độ đang cầm quyền ở Việt Nam à? Cứ về Việt Nam hỏi thử xem các cựu quân nhân VNCH hiện đang sống ở Việt Nam có chấp nhận chưa giải ngũ hay không? Khi cờ vàng chém gió ở Mỹ về ấn vào tay khẩu súng liệu họ có chịu không?

– Xét về tình: “Theo truyền thống, quân đội là lực lượng bảo vệ đất nước, lãnh thổ, dân tộc. Ngày nay, nhóm Việt Cộng lãnh đạo Việt Nam đang bán dân, bán nước, bán biển cho quan thày Tàu cộng. Vậy những chiến sĩ VNCH không thể khoanh tay ngồi nhìn thảm họa đang tiếp tục đổ chụp xuống đầu dân tộc và tổ quốc. Chúng ta không thể ngồi yên để nhìn dân tộc từ từ bị diệt vong dưới bàn tay những người CSVN phi dân tộc. Chúng ta không thể nhìn đất, biển tiếp tục rơi vào tay Tàu cộng, ngư dân Việt Nam vô tội tiếp tục bị Tàu cộng bắn giết”.

Nếu quả thực như vậy thì các chiến binh cờ vàng chém gió làm gì nào? thử cố nặn từ cái đầu chập cheng, sợi nhớ sợi thương ra một giải pháp đập tan chết độ “bạo quyền” đang lãnh đạo 90 triệu người, bán đất, bán biển vô tư thoải mái. Chẳng lẽ cứ ngồi lê lết ở quán cà phê ZEN rồi rống lên là nhà cầm quyền ở Việt Nam sẽ tan rã à?? Cờ vàng không phải chém bằng tay mà chém gió bằng búa Thạch Sanh.

Trong suốt thời gian từ năm 2003 đến năm 2009 dưới sự điều hành cuả ông đại tá trốn quân dịch Nguyễn Xuân Vinh hội quán “cờ vàng chém gió” có làm rụng cọng lông chân nào của CSVN không? Bài diễn văn nhậm chức nghe như sấm động làm cho các hội viên cờ vàng rần rần khí thế chuẩn bị về Việt Nam tiếp quản và chia nhau ghế ngồi. Oái oăm thay ông hội trưởng cờ vàng chém gió Nguyễn Xuân Vinh chỉ mê chơi “Trống bỏi ” ngày đêm mài răng cho bén để gặm cỏ non từ “đồng trên” xuống “đồng dưới” của nàng kiều bên trời tây qua nâng khăn sửa túi cho “thầy” sau khi bà lớn khuất núi.

Đến năm 2009 ông Vinh xin rút lui để có thời gian tận hưởng khoái lạc cuộc đời, đại hội cờ vàng chém gió đề cử ông Phó Ðề Ðốc Hồ Văn Kỳ Thoại tiếp quản ghế hội trưởng, nhưng chưa ngồi nóng đít ông đã xin từ nhiệm chức chủ tịch Hội Ðồng Ðại Diện và đề cử Ðại Tá Mai Viết Triết tạm thời thay thế. Nhưng trước một số dư luận dị nghị nên Hội Ðồng Tư Vấn đã phải tổ chức cuộc họp bất thường để chấn chỉnh nội bộ hầu đáp ứng nhu cầu “chém gió” của Tập Thể cờ vàng Chiến Sĩ VNCH.

Đại hội “cờ vàng chém gió VNCH” tổ chức vào tháng 3-2012. Ông Nguyễn Xuân Vinh, cựu chủ tịch hội Ðồng những nhiệm kỳ trước đã được toàn thể hội viên cờ vàng mời ra nhận lại vị trí này và ông Vinh đã nhận lãnh cho dù tuổi đã cao nhưng lòng nhiệt thành với hội chém gió vẫn còn “hăng say” khi tập thể những người trong bang hội chém gió VNCH thể theo lời kêu gọi của Cựu Thiếu Tướng Lê Minh Ðảo đã hình thành được một tổ chức thống nhất cho những hội viên cờ vàng hải ngoại. Nghĩ cũng đúng thôi khi gặm xong mấy đồi cỏ non thì ” Lợi ơi ở lại răng đi nhé ” ông Vinh hiển nhiên chỉ còn niềm vui thú với tháng ngày còn lại nổ và chém gió với các chiến hữu.

Ông chủ tich hội cờ vàng chém gió 2012

Cựu Trung Tá Cảnh Sát Trần Quan An cũng được toàn thể anh em tín nhiệm vào chức vụ chủ tịch Hội Ðồng Ðiều Hành với hai chiến hữu Trần Vệ, trung tâm trưởng Tây Nam Hoa Kỳ và chiến hữu Bùi Chí Dũng, Tổng Hội Không Lực VNCH làm phó Nội và Ngoại Vụ.

Trong diễn văn đọc tại đại hội cờ vàng chém gió năm 2003 tại Anaheim convention center, ông bang trưởng của hội cờ vàng chém gió nổ rằng sẽ “giải thể” chế độ Cộng Sản ở Việt Nam. Ấy vậy mà thời gian cứ như nước trôi qua cầu đánh nhoằng một cái đã qua 9 năm. Chế độ CS ở VN ngày càng lớn mạnh, đất nước ngày càng phát triển, uy tín trên trường quốc tế ngày càng nâng cao … thế mới chết chứ. Lần này ông bang trưởng lặp lại y nguyên giọng điệu của 9 năm về trước, chém gió vèo vèo, có phải chăng não bộ đã có vấn đề? Đã đến lúc “chán cơm thèm đất thích nghe kèn”?

Houston 4-17-2012
Amari tx

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 21, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

CỜ VÀNG CHỐNG CỘNG CỰC ĐOAN – RỐI LOẠN TÂM THẦN

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Bọn CCCĐ/CCCC ( chống cộng cực đoan -chống cộng cho chúa ) tại Hoa kỳ luôn kêu gào cho thiên hạ biết rằng chúng có một thủ đô lưu vong được mang tên Saigon little. Chúng khua mỏ đó là tiền đồn chống cộng còn lại duy nhất ở trái đất này, “thủ đô chống cộng” của người Việt lưu vong ở California . Đó là nơi tập trung cao nhất những tinh hoa và cặn bã của phong trào chống cộng .

CCCĐ/CCCC không biết được chúng là kẻ ở vị thế nào.. ?

CCCĐ/CCCC luôn mồm những câu như “mất nước”, “Quốc hận”, “Việt Cộng cưỡng chiếm miền Nam” suốt 36 năm qua , diễn đàn truyền thông hải ngoại làm như đó là những quan điểm của cả cộng đồng người Việt di cư gồm gần 4 triệu người.

Chỉ có điều những quan điểm như vậy phản ánh một trình độ rất thấp kém vô văn hoá của đám người dị hợm CCCĐ/CCCC naỳ, vì không hiểu ngay cả những từ đơn giản như thế nào là “nước”, là “Quốc”, và “cưỡng chiếm”. Những quan điểm cá nhân thiển cận này thường chỉ là những “thùng rỗng kêu to”, hoàn toàn vô nghĩa và vô giá trị trước những quyền lợi của cả dân tộc

Thậm chí bọn CCCĐ/CCCC, với cùng ý niệm quốc gia, đã đi đến tận cùng của chủ nghĩa lưu manh với những băng đảng , hội đoàn , hàng trăm các tổ chức mang nhãn hiệu chống cộng ma trơi trên khắp nước Mỹ .

Cái gì bọn CCCĐ/CCCC cũng dở dở ương ương không bao giờ chúng đạt được một kết quả khả quan nào trong việc hô hào phát động cái gọi là các “chiến dịch” nhằm vào chính phủ đang cầm quyền ở việt nam. Trong quá khứ những thành phần ưu tú nhất của chủ nghĩa quốc gia đã không thể vươn lên thế lãnh đạo của phong trào chúng khuấy động mà còn bị đẩy lùi, thậm chí còn bị sai khiến, bị lạm dụng để trở thành nạn nhân hay những con rối trong tay chủ nghĩa quốc tế.

CCCĐ/CCCC có biết” BU “coi chúng như thế này đây

Bọn CCCĐ/CCCC cũng chưa bao giờ thực sự hoà lấp được những cách biệt chính trị lặt vặt để ngồi lại với nhau. Thậm chí, cả ở mặt tối nhất họ cũng chưa ai có đủ bản lĩnh để đi tới chỗ tận cùng của chủ nghĩa lưu manh, như những băng đảng ăn cắp vặt tầm thường nhất. Cái bi hài kịch chống cộng dở khóc dở cười hiện tại cũng là ở đó. Là sự nhập nhằng của cái lưu manh và cái nghiêm túc, chỉnh tề.

CCCĐ/CCCC chúng đốt lá cờ mà cả một dân tộc hy sinh hàng triệu nhân mạng để có ngày thống nhất.

Cái gọi là thủ đô của người việt tị nạn Đó là nơi tập trung những trò chống cộng ồn ào nhất, rẻ tiền nhất và gây phản cảm nhất. Như những kẻ chống cộng lưu manh, họ không hề “nhân danh con người để chống cộng” mà là nhân danh cái sự “chống cộng” để chống lại bất cứ cái gì, kể cả chống lại con người.

Thiểu số CCCĐ/CCCC “thù hận ngược chiều” này càng thù hận càng mù quáng, mù quáng đến mức dị ứng với mọi thứ liên quan đến hai chữ việt nam, mù quáng đến độ lao vào mọi hoạt động chống lại đất nước như những cái máy mà Giáo sư Trần Chung Ngọc mô tả là những “người máy chống Cộng” với bộ não được “lập trình” sẵn cùng một thảo chương, không thảo luận vấn đề mà chỉ tập trung vào việc đả kích cá nhân, bịa đặt, moi móc đời tư, xuyên tạc sự kiện, chụp mũ lung tung, viết những bài viết tưởng tượng láo lếu… đám “người máy chống Cộng” này là “to miệng nhất”, “hung hăng nhất” và “nhiều khi côn đồ nhất”. Chưa hết, vẫn theo Giáo sư Trần Chung Ngọc, chúng là đám người “chỉ có thể phản ứng theo tiếng chuông rung của Pavlov”.

"Cộng sản còn thống trị trên quê<br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br />  hương – Ta còn phải đấu tranh"” width=”320″ height=”240″ /></div><br /> <div id=CCCĐ/CCCC- Người máy chống cộng

Cũng thật dễ hiểu tại sao cái thiểu số CCCĐ/CCCC “thù hận ngược chiều” này không từ một thủ đoạn nào, kể cả những thủ đoạn thấp hèn, trong các hoạt động chống phá Nhà nước việt nam mà chúng ta có thể thống kê như vu khống, chửi rủa tục tĩu, xuyên tạc lịch sử, thậm chí cả van lạy BU (Mỹ) đừng ngưng cấm vận, đừng liên lạc ngoại giao với Việt Cộng, đừng cho Việt Cộng vào WTO v.v… hay nêu danh ca tụng vài tên dân biểu (BU) cắc ké chuyên xía vào nội bộ Việt Nam, nấp sau chiêu bài tranh đấu cho nhân quyền, tự do tôn giáo theo quan niệm thực dân đế quốc của họ, bất kể là chính quốc gia của họ có một hồ sơ nhân quyền ” khủng khiếp” nhất thế giới.

Nhưng không phải lần đầu đất California mới chứng kiến cái sự chống cộng kiểu này, như là sinh hoạt bên lề, của một tập thể bên lề trong một cộng đồng bên lề. California, như là vùng đất của những nghệ sĩ thiên tả tập trung ở Hollywood, đã từng bị khuấy động bởi phong trào tố cộng theo kiểu chụp mũ mang tên McCarthyism. rất dễ dãi trong việc chụp mũ “cộng sản” vào đầu công dân Mỹ nhưng lại rất khó khăn trong việc cung cấp bằng chứng cho những cái “mũ” ấy.

Đã có nhiều vụ kiện chụp mũ cộng sản ở Mỹ mà người thắng kiện là người bị chụp mũ, bài học đó hình như với bọn CCCĐ/CCCC với não bộ xơ vữa lúc nhớ lúc quên.

Và như là hình thức giản tiện nhất của chủ nghĩa McCarthy, phong cách chống cộng lưu manh của người Việt hiện tại cũng có những nét tương đồng nào đó, từ phương cách chụp mũ dễ dãi và khó khăn bằng chứng cho đến cốt cách cá nhân.

Cứ so sánh những nhà tố cộng hăng tiết ấy với hung thần tố cộng McCarthy thì sẽ thấy rằng, ngoài tính lưu manh dễ dãi, họ còn giống nhau ở thói công thần.

Ở nước Mỹ đã có thời kỳ sau cuộc nội chiến nam bắc đã sản sinh ra một băng đảng gây ra bao thảm hoạ khủng khiếp cho người dân đó là băng đảng KKK , nhưng cuối cùng nó cũng bị tiêu diệt theo xu thế tiến bộ của loài người.

Klan đầu tiên đã tiến hành nhiều hoạt động chống lại việc giải phóng nô lệ, cũng như chống lại việc tái thiết liên bang. Nó nhanh chóng tham gia vào các hoạt động với chủ trương hoạt động vũ trang, sử dụng bạo lực. Trong thời kỳ tái thiết sau nội chiến của hoa kỳ .

Những thành viên KU KLUX KLAN

Những nhà tố cộng hăng tiết vịt CCCĐ/CCCC . Chúng giấu biệt những tội lỗi trong quá khứ của mình nhưng lại tận sức đào bới quá khứ người khác. Và họ hành xử như những bậc công thần khi ỉ lại vào quá khứ của mình, thậm chí ỉ lại vào cái quá khứ nạn nhân của mình. Và khi ỉ lại vào cái quá khứ nạn nhân như thế họ đã, vô hình trung, hành xử như những môn đồ nhạt nhẽo của chủ nghĩa Mahathir.

Các hoạt động “chống Cộng” của đám người “thù hận ngược chiều” nhố nhăng đến mức Giáo sư Trần Chung Ngọc phải thốt lên: “Cái kiểu chống Cộng hung hăng con bọ xít này thật quá lố bịch và xuẩn động khi mà họ không tự biết, cứ tưởng là mình đang tranh đấu cho tự do, nhân quyền”.

Những gì đang diễn ra ở California trong mấy tuần lễ qua về cái gọi là Thỉnh nguyện thư chính là một trò lố bịch và xuẩn ngốc như thế.

Chủ động ăn vạ hay nhiệt tình nhưng khờ khạo để bị lôi kéo rủ rê, họ đang đưa thân ra ăn vạ. CCCĐ/CCCC ăn vạ bằng thành tích quá khứ hay bằng quá khứ làm nạn nhân của mình một kiểu công thần chủ nghĩa, theo lối McCarthy

CCCĐ/CCCC ăn vạ ” BU ” bằng thỉnh nguyện thư !

Bọn CCCĐ/CCCC lưu manh ràng buộc trong ” lũy tre xanh” Bolsa , chúng vẫn chưa vươn tới tầm thế giới, thậm chí quốc gia. chúng chưa bao giờ dám ăn vạ ở trụ sở Đại Hội đồng Liên hiệp quốc. Chúng cũng chưa bao giờ dám ăn vạ trước toà quốc hội việt nam. ăn vạ , kêu gào là bài mà bọn CCCĐ/CCCC thuộc nhất .

Bọn CCCĐ/CCCC chỉ lẩn quẩn ăn vạ trong một cái “làng” Việt kiểu mới ở California như những Chí Phèo đời mới. Nhưng tệ hơn tên Chí của làng Vũ Đại khi hắn ta dám đi đến mức gay gắt nhất của trò lưu manh là rạch mặt ra để ăn vạ, bọn CCCĐ/CCCC lại co ro nấp bóng BU để ănvạ.

CCCĐ/CCCC chúng bị mắc chứng bệnh rối loạn tiền đình.

Bọn CCCĐ/CCCC làm cho lớp trẻ khinh miệt. Họ làm khối người Việt chia rẽ và chán ngán. Họ khiến xã hội Mỹ nhìn về cộng đồng Việt như một cộng đồng bệnh hoạn, chưa biết cách sống trong một môi trường dân chủ và độ lượng. Và bọn CCCĐ/CCCC khiến bất cứ ai, Mỹ hay Việt, có ý thức về sự tử tế đều ngại ngần, xa lánh.

Sống ở nước Mỹ, CCCĐ/CCCC chịu khó đọc sơ qua lịch sử nước Mỹ, ắt chúng phải biết rằng phong trào tố cộng McCarthy đã bị ném vào sọt rác do sự tuyên chiến của lòng tử tế.

Khối đại đoàn kết dân tộc vẫn đang tốt đẹp, tình hình đang rất tích cực, kiều hối mỗi năm đều tăng, Việt kiều về nước ngày càng đông hơn xưa, khoảng cách giữa trong và ngoài nước ngày càng gần nhau hơn. Những người còn chưa nhìn ra thì một ngày nào đó buộc cũng sẽ nhìn ra, nếu họ có lòng yêu nước thật sự.

Tuy nhiên, đối với những thành phần cực đoan, bảo thủ, cứng ngắt, vẫn trơ trơ như bức tường, khúc gỗ, cố ý không chịu hiểu ra vấn đề, không nhận thức ra được vấn đề, thì không cần quan tâm đến họ, họ chỉ là một thiểu số rất nhỏ mà dân tộc nào hay thời đại nào cũng vẫn sẽ tồn tại. Lịch sử sẽ gạt họ qua một bên.

Houston 3-17-2012
Amari tx

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 19, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

Nỗi ám mang tên cờ vàng

cxn

Đọc thêm nhé: Cờ vàng ba sọc đỏ biểu tưởng cho cái gì?

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “Rận chó” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay cho nên cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để!


Xichloviet

Gần đây, một sự kiện gây nhiều chú ý trong cộng đồng người Việt ở Mỹ là việc nghị viên khu vực F TP Houston Hoàng Duy Hùng (HDH) về VN làm việc. Sự việc sẽ không mấy ồn ào nếu ông này không phải là thành phần từng có số má cờ vàng thuộc loại cực đoan hăng tiết vịt, nhưng nay lại quay ngoẳt lập trường để “làm lợi cho CS”. Đây là điều tối kỵ đối với cộng đồng cờ vàng hải ngoại nhất là trong thời điểm cờ vàng đang ốm o gầy mòn, tiêu hao lực lượng sống nay chết mai.

Thành tích chống cộng của HDH khá ấn tượng trong cộng đồng chống cộng cờ vàng vì những hành động mang tính giang hồ hảo hán. Ông ta khoe thành tích với vẻ hãnh diện rằng đã nhiều lần xâm nhập VN âm mưu đặt bom tượng đài lãnh tụ HCM và từng bị chính quyền VN cầm tù 16 tháng.

Bản chất của cờ vàng là chết nhát, chỉ biết xúi trẻ ăn cứt gà để mơ mộng cho nên những hành động như vậy luôn được khuyến khích, đề cao và ca ngợi như là anh hùng. Có một thời ở hải ngoại nổi lên những nhân vật cờ vàng tìm mọi cách hành động gây tiếng vang tương tự để nổi tiếng và cũng để kiếm cơm. Tuy nhiên hầu hết đều được bóc lịch trong nhà đá CS. Thời VNCH những hành động chống lại nhà cầm quyền như thế thì ra tù không què cũng ngớ ngẩn, không bao giờ còn nguyên vẹn hình hài. Thế nhưng những “anh hùng cờ vàng “như Lý Tống, tay chân của Nuyễn Hữu Chánh, tay chân của băng đảng Việt Tân, băng đảng Vì Dân … và rất nhiều người khác vẫn bình an béo tốt khi mãn hạn tù, cho thấy tính răn đe của luật pháp VN vẫn còn nhẹ hều cho nên có nhiều tội phạm loại này có cơ hội tái phạm trong đó có HDH.

HDH cho rằng máu hảo hớn cờ vàng của mình như thế thì quá đủ để chứng minh mình đã dấn thân rất nhiều cho cờ vàng và chứng minh mình là dân cờ vàng thứ thiệt. Nay sở dĩ HDH thay đổi lập trường đấu tranh vì BU BẢO chứ không phải phản bội cờ vàng. Đề cập đến BU là một vũ khí hiệu quả đặc biệt có tác dụng làm câm họng những kẻ chống đối. Nó được nhiều người sử dụng từ khi còn chế độ VNCH. Một khi BU BẢO thì cấm có thằng nào dám trái lời.

HDH lập lại rất nhiều lần rằng những lần manh động có tính khủng bố ở VN ông đều được BU BẢO là cần phải chấm dứt. Nay ông phải nghe lời BU để đấu tranh kiểu khác nhưng ông không hề từ bỏ lập trường cờ vàng. Thực ra Bu không bảo thì HDH cũng phải chấm dứt hành động mang tính khủng bố tương tự vì HDH hành động mang tính bột phát, anh hùng rơm không có được một tổ chức ra hồn để hỗ trợ và việc thoát khỏi bị bắt vào nhà đá chỉ là cánh cửa vô cùng hẹp, chỉ biết trông chờ vào chúa mà thôi. Nguyễn Hữu Chánh có hẳn một tổ chức “chính phủ VN tự do” hoạt động trong quốc nội mà vẫn bị CAVN lượm vào nhà đá gần 200 em (báo cand) gần như sạch sành sanh thì dù BU BẢO HDH cũng đố dám ho he. Tất cả những âm mưu đánh bom khủng bố của cờ vàng 38 năm qua đều bị CAVN dập tan từ trứng nước. Cái thiếu lớn nhất của cờ vàng dẫn đến thất bại là thiếu người dám đánh bom liều chết.

Thử tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra khi cờ vàng có một tinh thần thánh chiến như Al Quaeda, có những chiến binh cờ vàng sẵn sàng mang bom liều chết để gây bất ổn cho kẻ thù? Vĩnh viễn không bao giờ có được bởi vì cờ vàng rất ích kỷ không bao giời muốn chết cho kẻ khác sống và lá gan của cộng đồng cờ vàng không đủ lớn để làm những việc như thế, duy chỉ có cái mồm vẫn đủ lớn để nói láo suốt ba mươi tám năm qua.

Là một thành viên cờ vàng chống cộng có số má được ghi vào sổ bìa đen của Công An VN, cánh của trở về của HDH rất hẹp. Nhiệm kỳ làm nghị viên TP Houston là cơ hội hiếm hoi để HDH toan tính cho cuộc hành hương về nguồn của mình danh chính ngôn thuận. Đây chính là thời điểm để HDH toan tính thế nào vừa thênh thang đường về vừa không làm nổi giận băng nhóm cờ vàng. Đây là bài toán nhức óc. Điều dễ dàng nhất để vừa lòng cờ vàng là HDH phải có phát ngôn tố cộng cứng rắn, phải nói láo, phải hứa hẹn kiên định lập trường cờ vàng và xác định lằn ranh quốc cộng. Thế nhưng về VN làm nhiệm vụ của một viên chức Mỹ, nhập gia người ta mà cứ moi móc hoạnh họe gia chủ theo luận điệu cờ vàng thì quá khó cho một người có chút liêm sỉ. HDH chọn thái độ vẫn khẳng định lập trường cờ vàng nhưng tuyên bố chuyến hướng sang … đấu tranh ôn hòa trực diện, Thế nhưng nào có được yên thân, lập tức HDH bị biểu tình phản đối và đặt bom khủng bố.

Cờ vàng chẳng bao giờ tin ai, ngay cả những “anh hùng” của mình. Cờ vàng quen nói láo và nghĩ rằng ai cũng có thể nói láo như mình. Thế nên một anh cờ vàng khi tuyên bố điều gì lập tức có hàng chục anh khác cật vấn vì cho rằng anh kia đang nói láo. HDH cũng nằm trong trường hợp đó. Khi công bố rằng anh ta chỉ làm cầu nối để cờ vàng “đấu tranh trực diện” với thứ truởng ngoại giao VN Nguyễn Thanh Sơn thì lập túc có hàng chục thành viên cờ vàng khác chất vấn đủ điều, nào là bảo không bên nào có phóng viên tại sao có hình đang trên báo trong nước, nào là tại sao buổi họp tuyên bố là công khai mà lại ru rú họp kín với nhau.v.v… Tóm lại họ cho rằng HDH đang nói láo. Nói láo là loại vũ khí thuộc loại bẩn thỉu nhất nằm trong danh mục đặc sản cờ vàng không anh nào là không tận dụng, trong đó có việc tố nhau là Việt Gian, moi móc tố khổ đời tư của nhau mà chính HDH cũng từng là nạn nhân. Ngay sau khi thay đổi lập trường chống cộng HDH lập bị tố khổ là Việt Gian, là đứa con bất hiếu từng khiến thân phụ của mình uất ức phải lao đầu vào xe tự tử. Làm vừa lòng được cờ vàng bằng lý lẽ là chuyện xưa nay hiếm vì đối với họ không có lý lẽ nào biện hộ được cho việc xóa bỏ “lằn ranh quốc cộng”.

Biết rằng không thể làm vừa lòng cờ vàng, biết rằng kiểu cực đoan cờ vàng 38 năm qua của những băng nhóm chất chứa đầy hận thù và vị kỷ chỉ là làm trò hề cho thiên hạ nhưng HDH không thể đủ can đảm và bản lĩnh để giũ bỏ nó đi, ngược lại cố bó nó vào người để tìm sự an toàn, đó là sai lầm mà HDH sẽ phải đeo đẳng mãi bên mình nỗi ám mang tên cờ vàng.

HDH là thế hệ cờ vàng thứ hai được đào tạo bởi nền giáo dục BU cho nên cái hận thù trong giòng máu không khốc liệt như thế hệ trước và thật may cũng nhờ thế nên HDH không bị nhiễm cái NGU của cờ vàng cực đoan, nhất là sợi thần kinh xấu hổ không bị liệt giúp cho HDH nhận ra sự thật lịch sử để chấp nhận nó và ít ra không bị nhiễm thói điêu ngoa nói láo rất ghê tởm của cha chú mình. Thế nhưng kiểu tuyên truyền nhồi sọ của cha chú cũng làm cho HDH thấm đậm chất cờ vàng. HDH lập lại như con vẹt rằng “CS vô thần” và ngạc nhiên thấy ông Nguyễn Thanh Sơn thờ phật. Lập lại như con vẹt rằng Saigon là “hòn ngọc Viễn Đông” phát triển hơn hẳn Thái Lan và Nam Dương để so sánh với Saigon ngày nay chứng tỏ rằng cái não trạng cờ vàng đã được ngấm sâu tư tưởng đã được nhồi sọ như thế nào. Dù rằng không cần gặp ông Nguyễn Thanh Sơn, hay dù rằng chưa về đến Sai gon đi nữa với phương tiện truyền thông hiện nay HDH cũng có thể biết được sự thật nó như thế nào.

HDH vẫn như con vẹt tự nhận mình là người “quốc gia tị nan CS”. Người quốc gia cái nỗi gì khi qua Mỹ chưa đầy 13 tuổi. Thằng cu 13 tuổi thì gặp NẠN gì của CS mà phải TỴ? Xem ra vẫn còn tồn tại thế hệ cờ vàng con cứ cứ múa môi như cái máy được lập trình software mang tên cờ vàng.

Sự thực phát triển ở VN làm cho những nhân vật cờ vàng có số má như HDH cũng phải công nhận và ca ngợi không thể nói khác đi được. Trong chuyến về làm việc tại VN, HDH nhận xét sự phát triển ở VN bằng những lời có cánh. Chưa hẳn HDH muốn nịnh chính quyền VN bởi vì bất cứ ai từng đến VN đều có nhận xét như thế. Tuy nhiên nhận xét “có lợi cho CS” xuất phát từ một hậu duệ cờ vàng cực đoan như HDH thì chắc chắn nó tạo ra một cú sốc rất mạnh cho cộng đồng cờ vàng cho dù đó là sự thực.

Trên các diễn đàn HDH nhận được nhiều lời khen, động viên khích lệ về việc dũng cảm tự nhận con đường cực đoan mình theo đuổi vô ích và từ bỏ nó, nhưng cũng có không ít những giọng điệu chửi bới cay cú đặc sệt ngôn ngữ cờ vàng. Những chống đối chỉ xoay quanh những luận điểm rất cũ là HDH hạ mình thỏa hiệp với CS, bị CS mua chuộc, hòa hợp hòa giải với CS, toàn những điều được xem là điều tối kỵ trong lập trường cờ vàng. Trước khi về VN, HDH đã rào đón rất kỹ để thăm dò nghe ngóng phản ứng, về lại Mỹ, dù bị tẩy chay HDH vẫn tổ chức họp báo để “báo cáo” sau chuyến đi của mình với điểm nhấn là lá cờ vàng to đùng sau lưng cho thấy HDH vẫn còn sợ hãi thế lực đen cờ vàng lắm, HDH thiếu hẳn bản lĩnh và sự quyết đoán cần có của một trí thức muốn dấn thân làm chính trị.

Hở một tí là lấy lá cờ vàng phất lên để chứng minh sự trung thành với “quốc gia” Trò hề độc nhất vô nhị trên thế giới này chỉ thấy xuất hiện trong cộng đồng cờ vàng với nhau. Thế nhưng nó cũng không phải là lá bùa vạn năng có thể hóa giải những lời chửi bới, tố khổ Việt gian. Và không phải ai cũng tin vào cái “lập trường quốc gia” qua hành động ấu trĩ đó. Thế nhưng một trí thức như HDH cũng vẫn phải áp dụng cái hình thức “thay lời muốn nói” này để phân bua với cờ vàng như một nghi thức bất thành văn đủ thấy cái văn hóa cờ vàng nó hề đến độ nào.

Cũng vì quá quen với “nghi thức’ như thế cho nên cờ vàng rất dị ứng với anh nào đứng đưới lá cờ đỏ vì cho rằng anh ta đã bị CS nhuộm đỏ rồi. Quả là nếu so với con bò không biết ai ngu hơn.

Mấy chục năm qua trường hợp như HDH quay về VN hợp tác với chế độ không ít xảy ra và đã nhận rất nhiều hình thức chống đối, tẩy chay của cờ vàng nhưng cờ vàng vẫn bất lực không thể ngăn chận được.

Về VN, trở về quê hương của chính mình là một việc tưởng như vô cùng bình thường đối với bất cứ người Việt nào, nhất là trong giai đoạn nhà nước VN đang rộng cửa mời gọi kiều bào về đóng góp cho đất nước. Thế nhưng việc về lại quê hương lại là bài toán khó giải đối với những người từng đứng trong hàng ngũ cờ vàng như HDH. Thế nên trước khi về VN HDH đã tung hứng làm một loạt những hành động thăm dò phản ứng cờ vàng. Dù bị hăm dọa và đặt bom, nhưng nhận thấy liều lượng chống đối quen thuộc quá yếu ớt không còn mạnh mẽ như ngày nào thế là HDH quyết định về VN. Dù khó khăn nhưng HDH đã đạt mục tiêu là …. về thăm quê hương. Ôi thật là không nghịch lý nào bằng..

Không riêng gì HDH, cái con ngáo ộp thế lực đen cờ vàng vẫn còn ám những kẻ từng tung hô cờ vàng nhưng nay giở trò “phản bội”. Tuy nhiên nó chẳng ảnh hưởng tí gì đến bất cứ người dân Việt bình thường nào ở hải ngoại, bằng chứng là hàng triệu lượt người vẫn về thăm quê nhà và đóng góp số tiền khổng lồ cho đất nước. Có thể nói hầu hết các nghệ sĩ hải ngoại có tiếng tăm đã chọn con đường trở về VN chấp nhận đối đầu với những chống đối du côn của băng đảng cờ vàng. Trước đây trên các sân khấu ca nhạc hải ngoại, muốn sống được họ bị buôc phải ca ngợi và phục tùng lá cờ vàng. Thời thế đã đổi thay, quê hương luôn có sức hấp dẫn kỳ diệu và băng nhóm cờ vàng đang trên đà suy thoái nghiêm trọng, khuynh hướng quay lưng lại với cờ vàng đang lan tỏa vô cùng mạnh mẽ, đó cũng là một trong những nguyên nhân tác động để HDH đủ sáng suốt từ bỏ lập trường cực đoan ngu xuẩn.

Tuy nhiên, HDH luôn cho rằng mình chuyển hướng “đấu tranh” ôn hòa và vẫn đứng về phía hàng ngũ quốc gia, vẫn giữ căn cước tị nạn và vẫn trung thành với cờ vàng.

Xưa nay cờ vàng vẫn kiên định lập trường không thỏa hiệp với CS, không hòa hợp hòa giải với CS và luôn giữ vững lằn ranh “quốc cộng”, lập trường của HDH không thể chấp nhận được. Cho nên dù HDH đi công vụ cho BU nhưng công vụ này “có lợi cho CS” việc HDH bị “CS mua chuộc” là điều có thể thấy trước. Lo sợ ấy của cờ vàng không thừa bởi vì hàng trăm ngàn người về VN đều bị mê hoặc bởi cội nguồn của mình, ở đó có người thân, ở đó có đồng bào nói cùng ngôn ngữ, ở đó có cuộc sống thanh bình có tình tự dân tộc, cuộc sống vươn lên khắp nơi thay đổi đầy kinh ngạc khác xa một trời một vực với những điều nói láo của cờ vàng.

Người CSVN có một loại vũ khí tấn công cờ vàng rất lợi hại là dùng tình tự dân tộc lòng yêu quê hương đồng bào để hòa giải hòa hợp dân tộc, huy động tài vật lực cho đất nước và có tác dụng cô lập cờ vàng. Chính vì thế cho nên cờ vàng mới cuống cả lên khi nghị quyết 36 ra đời. Đừng ngộ nhận rằng chính quyền VN chủ trương hòa giải dân tộc là hòa giải với cờ vàng. CSVN phân định rất rõ những người chưa hiểu về VN và những kẻ chống đối VN. Không hề có chủ trương hòa giải với kẻ có âm mưu lật đổ chính quyền như cờ vàng, nhất là cờ vàng chưa bao giờ là một thế lực khả dĩ nhà cầm quyền VN cần phải hòa giải. Sự hoang tưởng mình là một thế lực ở hải ngoại làm cho cờ vàng càng ngày càng u mê và càng đau đớn hơn khi càng ngày càng có thêm những người đồng hội đồng thuyền giũ áo quay lưng với mình.

HDH tự cho mình đang đấu tranh cho dân chủ ở VN. Nhưng đấu tranh cho dân chủ ở VN không nhất thiết phải “đứng trong hàng ngũ quốc gia” không nhất thiết phải cố nép sau lá cờ vàng. Việc màu mè dựng lá cờ vàng trong cuộc họp báo chứng tỏ HDH muốn bắt cá hai tay, những phát ngôn cho thấy HDH vừa muốn được lòng chính quyền trong nước nhưng mặt khác vẫn không muốn gây phật lòng cờ vàng. Tính toán của HDH là một sai lầm lớn. HDH tính toán rằng tự trói mình vào lá cờ vàng để yên thân, nhưng không những bị băng đảng này xem là đạo đức giả, mà cũng không thoát được sự tẩy chay. Cái mất lớn nhất là bị đồng hương hải ngoại và người dân trong nước nhìn mình bằng con mắt ngờ vực về cái tâm trong sáng.

Có cần phải lấy lòng cờ vàng không khi nó chống cộng chỉ vì lợi ích băng đảng vì hận thù triền miên? Không thể có lòng yêu nước trong một băng nhóm luôn kêu gọi tẩy chay lợi ích dân tộc và hí hửng cầu mong nước nhà bị xâm lăng dù viện dẫn bất cứ lý do gì. Có thể có lòng yêu nước trong băng nhóm bất cần lợi ích dân tộc miễn là làm khó được cho kẻ thù là nhà nhà cầm quyền hiện tại? Có thể có lòng yêu nước không trong cái băng nhóm xem BU là tối thượng sẵn sàng đứng sau lưng ngoại bang thậm chí là kẻ thù của dân tộc để phục hận cho dù phải đổ máu đồng bào?

HDH cho rằng việc chống cộng của cờ vàng hiện nay là vì lòng yêu nước là ngụy biện. Cờ vàng chỉ yêu cái nước VNCH yêu cuộc sống có BU bú mớm và tiếc thay cho nó yểu số, hận thay cho nó bị CS khai tử. Không thể tưởng tượng được có ai yêu nước mà cầu cho Tàu nó đánh VN để tiêu diệt CS cho cờ vàng rửa hận.

Còn nhớ năm 1979 khi tàu xua quân tấn công biên giới phia Bắc, băng đảng cờ vàng vui như mở hội, lập đàn cầu cho nó đánh Hà nội. Yêu nước như thế sao?

Có thể nói dù có muốn nhưng những người tùng hoạt động trong các băng nhóm cờ vàng phải dũng cảm lắm mới quyết định giũ bỏ nó mà không bị nó ám. HDH từng thanh minh rằng phải mang vợ về cùng vì sợ cờ vàng nó đồn là về VN để gái gú. Thật khổ cho cái nỗi ám mang tên cờ vàng. Thông cảm cho HDH nhưng cũng tiếc cho một con người có kiến thức nhưng yếm thế, thiếu quyết đoán và bản lãnh. HDH rất muốn gỡ ra khỏi cơ thể cái mớ bùng nhùng cờ vàng đã lỡ khoác trên người bao năm qua nhưng cứ loay hoay như gà mắc tóc và không biết phải bắt đầu như thế nào. Mới đây HDH biện hộ cho việc đặt lá cờ vàng trong cuộc họp báo rồi huênh hoang về ý nghĩa và giá trị của nó, ba hoa rằng chính thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã từng đứng dưới lá cờ vàng tại văn phòng nghị sĩ John McCain. Không biết HDH muốn truyền tải điều gì về sự tưởng tượng đó, thủ tướng Dũng chấp nhận lá cờ vàng chăng? Thật là quá ấu trĩ. (1) HDH không thoát khỏi căn bệnh cố hữu của cờ vàng là lấy những điều mà các thế hệ cờ vàng trước nói láo để dẫn chứng.(2) Xem ra một tiến sĩ luật được đào tạo tại Mỹ, được trang bị những xảo thuật chữ nghĩa để biện luận mà vẫn phải dùng ngón nghề nói láo ra để biện minh cho một sự kiện bố láo khác chứng tỏ rằng thoát ra khỏi cái u mê cờ vàng không phải dễ.

HDH đã về VN đã chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của đất nước mà có muốn nói láo cũng không thể được. HDH chứng kiến sự phát triển kỳ diệu của Đã Nẵng đến nỗi phải lập lại nhiều lần rằng đây sẽ là Singapor thứ hai ở Đông Nam Á. HDH được chứng kiến cơ sở chế biến rác của ông David Dương một trong vô số Việt kiều có đóng góp thiết thực cho đất nước và đồng bào. Những thực tế ấy chắc hẳn sẽ có tác động vào niềm tin của HDH rằng một nước VN hùng mạnh do đảng CSVN lãnh đạo sẽ là hiện thực rất gần. Một trí thức trẻ như HDH chắc chắn sẽ nhận ra điều đó. Đúng là quá muộn màng nhưng muộn còn hơn không.

Dù sao cũng đáng ghi nhận thiện chí của HDH với đất nước. Nếu bỏ qua những chi tiết hành động để lấy lòng cờ vàng vẫn có thể thấy ở HDH có cái tâm với đất nước và có cảm xúc với sự phát triển của quê hương, không còn thấy con người cực đoan trong HDH. Dù chuyến về thăm quê hương được sắp xếp theo một kịch bản được chuẩn bị trước thì kịch bản và diễn xuất khá hoàn hảo dù rằng áp lực sợ mất lòng cờ vàng làm cho HDH chưa bộc lộ hết nỗi lòng.

Đúng là là một nghị viên gốc việt sống trong hang ổ cờ vàng HDH đang gặp khó. Dân ta có câu “trong cái khó ló cái khôn” cái khôn ở đây không phải là toan tính sẽ lấy lòng cờ vàng kiểu nào mà ở chỗ quyết tâm giũ bỏ nó như thế nào. Giũ bỏ nó là giũ bỏ tư tưởng cực đoan vị kỷ, quên đi cái dĩ vãng hoàng kim khi còn có BU bảo trợ, giũ bỏ đi cái nỗi niềm canh cánh hận thù. Giũ bỏ nó là xa rời cái băng đảng bát nháo du côn đang khư khư bám vào cái “lằn ranh quốc cộng” để nuôi khát vọng trả thù.

Hãy can đảm lên để chấm dứt tham gia vào những trò lố bịch của cái sân khấu cờ vàng. Còn lá cờ vàng hãy cất nó vào tủ như một vật kỷ niệm, vì cho dù nó có được phất lên ở bất cứ nơi đâu, dù có vinh danh nó như thế nào , dù có gán cho nó bao danh xưng mỹ miều, dù bỏ bao công sức để vận động cho nó được công nhận nơi này nơi khác trên xứ BU thì nó vẫn chỉ là biểu tượng về sự hoài niệm của một thiểu số, không hề có tí giá trị nào để phải “chào” nó cả. Cả thế giới này đã nhìn nhận rằng nó đã chấm dứt vai trò của nó và đi vào lịch sử, không có quốc gia nào công nhận nó là “quốc kỳ” như dân cờ vàng xưng tụng. Đó là sự thật, nó chết đã 38 năm rồi.

(1) http://kbchn.net/news/Tin-nguoi-Viet-Hai-Ngoai/Hoang-Duy-hung-chuyen-can-khong-noi-noi-chuyen-khong-can-14685/
(2) http://kbchn.net/news/Tin-Quoc-Te/Co-tieu-bang-Arizona-da-bi-cong-dong-nguoi-Viet-nhin-ga-hoa-quoc-thanh-VNCH-14701/

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 5, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,