RSS

Tag Archives: Nguyễn Tấn Dũng

Bố gần chết tâm sự với nhóc con hậu duệ cờ vàng

cxn

Đọc thêm nhé: TÂM SỰ CỜ VÀNG

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Ở cái tuổi cận kề miệng hố bố cảm nhận rằng đến lúc cần phải truyền cho con tất cả kinh nghiệm thăng trầm cuộc đời mình để con hiểu hơn về sự nghiệp của bố, cái sự nghiệp mà khi cuộc đời bố đã tiến sát gần đến cái quan tài mà nó vẫn còn lởm chởm chông gai và ngổn ngang xà bần: Sự nghiệp cờ vàng.

Lá cờ vàng của chúng ta xưa nay vẫn luôn luôn là biểu tượng để tập hợp những nạn nhân cộng sản (CS), những người không chấp nhận CS và chống cộng bằng mọi giá. Cũng không ít người là thành phần bị CS bợp tai đá đít tống khứ sang đây tức quá không biết làm gì bèn quơ lấy lá cờ vàng chửi bới trả đũa. Cũng có những thành phần “homeless,” chẳng có thâm thù gì, ăn no rửng mỡ, phất lá cờ vàng chống cộng làm vui, đi biểu tình cho nó tiêu mỡ lại được tiếng là đấu tranh, là có lập trường.

Bố đã nhân danh lá cờ này bao năm qua để chống cộng, để thỏa lòng thù hận, để tồn tại trên cái xứ người này, và để còn được vuốt ve sờ mó mân mê cái hư danh quá khứ.

Sở dĩ cho đến hôm nay vẫn còn rất nhiều kẻ phất lên lá cờ vàng ba sọc đỏ và hô hào chính nghĩa quốc gia chống lại CS vì lá cờ đó vẫn còn ép phê trong việc gây dựng phong trào, tập hợp bầy đàn. Bởi vì nó vẫn còn giá trị để móc túi những kẻ hoang tưởng u mê, bởi vì vẫn còn đó những thành phần cực đoan dốt nát lịch sử, không biết cội nguồn cuộc chiến phi nghĩa và còn mơ mộng với ảo tưởng còn cơ hội lật đổ CS. Những thành phần này thiếu đầu óc nhưng thừa lòng thù hận. Không có bọn này thì lá cờ đã được ngủ yên.

Từ lâu bố đã nhận ra rằng một bộ phận trong cộng đồng người Việt hải ngoại, thành phần hưởng lợi từ cuộc chiến, xem tư tưởng chống cộng như một sự khẳng định mình, như một món trang sức cho cái nhãn hiệu tỵ nạn. Tư tưởng chống cộng phải được xem như một lập trường kiên định hàng đầu, bấu víu vào nó để tự đánh lừa mình, để có cảm giác rằng ta đây đang ở một chiến tuyến khác ngang cơ với CS, quên đi nỗi ô nhục thất trận, quên đi nỗi uất nghẹn bị Mỹ chơi xỏ bỏ rơi không thương tiếc. Họ rất yếu kém trong tư duy chính trị, rất nhút nhát và chỉ to mồm dựa vào hội chứng bầy đàn. Họ chửi rất hăng, quần tụ được nhiều nhưng cũng chỉ là một bầy đàn ô hợp. Họ hô hào và ứng xử theo đám đông một cách máy móc không suy xét, họ bị cuốn theo đám đông và rất dễ trở thành quá khích, cũng chính vì họ quá cay cú CS, chỉ chờ có cơ hội để trút bớt lòng hận thù cho được nhẹ nhõm. Cái nỗi niềm cay cú mà gần bốn chục năm rồi nó vẫn chưa có liều thuốc nào có thể tiêu hóa nổi.

Thất bại ô nhục năm 1975 mất hết danh vọng tiền bạc và bị CS nó bắt cuốc đất trong các trại cải tạo làm họ căm thù CS vô cùng. Qua được bên Mỹ họ dần hoàn hồn, mặt bắt đầu có máu, lá gan bắt đầu hồi sinh trở lại và nhận ra rằng Mỹ có môi trường tự do để họ trút giận, xả xú bắp lòng hận thù.Thế là họ tập họp nhau lại như ngưu tầm ngưu mã tầm mã để tố cộng và biểu tình. Cội rễ mọi hành động của họ đều xuất phát từ mối thù CS năm xưa đã tước đoạt của họ tất cả những quyền lợi, những ân ân sủng do đế quốc ban cho.

Những năm đầu tị nạn họ vẫn còn hăng tiết vịt, hăng tiết vịt cộng với cái ngu dốt làm cho họ hoang tưởng trầm trọng. Một số quá khích được các chiến hữu bốc lên mây khoái chí manh động mộng thành người hùng, hoang tưởng là Mỹ nó ủng hộ vì Mỹ cũng là kẻ chiến bại dưới tay Cộng Sản Việt Nam (CSVN), định vác lá cờ vàng về Việt Nam kiếm ăn như những nhân vật Mai Văn Hạnh, Hoàng Cơ Minh… đã phải trả giá thê thảm. Chưa hết, Võ Văn Đức háo danh định chơi nổi âm mưu đánh bom đại sứ quán VN tại Thái. Không những Mỹ nó không bênh mà còn “khuyến mãi” cho 6 cuốn lịch rồi tống cổ sang Thái xử tiếp. Tòa Thái cũng nhiệt tình đóng góp ủng hộ thêm 12 cuốn lịch nữa để có thêm thời gian gặm nhấm mộng cờ vàng.

Họ ngu đến độ phải mất mấy chục năm họ mới nhận ra được rằng dù Mỹ thua trong cuộc chiến, CSVN không còn là kẻ thù của Mỹ nữa mà còn là bạn, là đối tác hợp tác phát triển. Cả thế giới đang bang giao và làm ăn với VN một cách hòa bình không có khe cửa hẹp nào để lá cờ vàng chui vào để hy vọng có được một chút chú ý của quốc tế.

Thế là những con người ấu trĩ này chỉ còn cách cố bấu víu lấy nhau, bấu víu lá cờ vàng để động viên an ủi nhau, để làm cái phao, cái điểm tựa cuối cùng chống lại CS, chỉ vì lý do duy nhất họ quá cay cú căm thù CS. Tuy nhiên hành động của họ càng ngày càng thêm lố bịch nhố nhăng dẫn đến việc làm mất niềm tin trong giới trẻ, làm ô uế lá cờ vàng. Chính vì vậy mới có chuyên một họa sĩ trẻ con cháu cờ vàng vô tư cho lá cờ vàng trôi tuột vào tận cái chậu rửa chân trong một tác phẩm hội họa làm họ cứ như lọan cả lên.

Thế hệ cờ vàng thứ nhất hầu hết đều ăn bám xã hội Mỹ cho nên rất rảnh rỗi để đàn đúm nhau mà đề tài chống cộng vẫn luôn là đề tài hấp dẫn họ. Nói là chống cộng cho oai chứ thất ra họ biết chẳng thể nào chống được mà chửi cộng mới là đề tài chính. Mấy chục năm qua là thời gian bùng nổ những từ ngữ chửi rất phong phú trong thế giới cờ vàng. Chống cộng không thể không nói đến biểu tình. Nhưng biểu tình với đối tượng nào đây? Không thấy CS đâu cả họ phải tìm ai đó chụp lên đầu cái nón cối để có cớ mà biểu tình hâm nóng tinh thần cờ vàng.

Những hình ảnh các con thấy bề ngoài của các cuộc biểu tình chỉ là bề nổi, hình ảnh dễ thấy nhất là thi nhau hò hét tưởng chừng như ăn tươi nuốt sống đối thủ nhưng chỉ là những vở diễn thôi con ạ. Mặt trái của những cuộc biểu tình mới là động cơ khiến họ tụ tập nhau đó là lý do thích đàn đúm ham vui. Những dịp này người ta được dịp gặp nhau nói năng thả cửa vì toàn là đồng hương tha hồ trao đổi tâm sự mọi thứ trên đời bằng tiếng Việt, xả stress những ngày xung quanh toàn mắt xanh mũi lõ chỉ biết nói chuyện bằng tay. Đây là dịp để họ khoe con khoe cháu, hỏi thăm nhau về thuốc men bệnh tật hỏi han nhau con chó đã động đực chưa. Liền sau đó họ hô đả đảo theo tiếng hô bầy đàn mà chẳng biết đả đảo cái gì.

CS nó có nhiều cái quá giỏi nhưng bố chẳng thể khen chúng được mà ngược lại phải tìm cách để chê, phải bới móc ra cho đuợc cái yếu kém cái khuyết tật của nó để sỉ vả nguyền rủa nó cho nó sướng cái lỗ tai cho nó oai cái lỗ mồm, cứ gặp nhau là vạch lá tìm sâu để tố khổ nó để hài tội nó để gật gù với nhau mà hả hê cái bụng. Thế nhưng mỗi bước đi lên, mỗi thành công của CS lại là mỗi cú bạt tai đau điếng mà bố từng phải hứng chịu. Mỗi sáng thức dậy, xem tin tức về VN bố lại phải điểm tâm thêm vài ba cú bạt tai, tráng miệng bằng vài cú đá đít, vài cú hồi mã thương, vài cú bạt rờ que, vài cú đấm đau nhói tâm can.

Con hãy nhìn xem, những cuộc biểu tình ô hợp chỉ toàn dân ăn không ngồi rồi không việc làm, thiếu kiến thức, nhưng thừa mứa thời gian, toàn là dân già háp khú đế ăn bám xã hội, lê chân không vững, nhưng cái mồm còn ngoác ra to khỏe vô cùng, và vẫn còn tác dụng khủng bố lợi hại. Mọi thứ đã xuống cấp nhưng cái mồm thì không. Vẫn còn phun được nước thối vẫn chửi vung xích chó, vẫn chụp mũ vẫn lươn lẹo điêu ngoa vẫn lừa bịp xảo trá. Mấy chục năm qua họ đã phát triển trình độ chửi nhau thượng thừa, sáng tác ra đủ ngôn từ hình tượng nhất.

Họ lấy biểu tình làm vui, làm nơi đàn đúm tán gẫu truyền lửa cho nhau chống cộng. Họ hè nhau nói xấu xuyên tạc CSVN, cùng nhau gật gù tán đồng nhưng trong bụng họ biết rõ là đang tự lừa dối mình. Họ không dám nói điều gì tốt về CS, họ sợ chính những người cùng hội cùng thuyền với mình tẩy chay và khủng bố. Về VN họ thấy quá nhiều đổi thay diệu kỳ, cuộc sống đang đi lên mạnh mẽ từng ngày, nhưng họ chẳng dám nói thật với nhau một lời ngợi khen đất nước, sợ bị cho rằng tuyên truyền cho CS.

Cứ như thế gần bốn chục năm rồi vẫn cái trò bưng tai bịt mắt nhau không có gì thay đổi. Vũ khí của họ chống cộng mấy chục năm cũng vẫn chẳng có gì ngoài cái mồm và cái que cờ vàng hết đát.

Để vực dậy tinh thần cho nhau, lâu lâu họ hè nhau lủ khủ quần áo rằn ri, mũ nồi giày bốt, vài cây súng nhựa trẻ con, khoác vào chỉ để đi qua đi lại, đi tới đi lui, đi vòng vòng ở một góc phố gọi là diễu hành. Khi súng thật có trong tay thì họ bỏ chạy vứt bố cả súng, quẳng cả ba lô giày dép, qua đây họ chơi súng nhựa đồ siđa đeo vào để chụp hình quay phim để mà lấy khí thế chống cộng. Họ tự biên tự diễn những tiểu phẩm hài nhố nhăng trên đường phố một cách vô tư, cũng diễn văn, cũng dậm chân chào nhau, cũng quốc ca quốc kỳ. Như thế họ ôn lại những năm tháng họ cho là hào hùng và cố quên đi nỗi ám ảnh những tháng ngày phải tuột quần vứt dép chạy như một bầy vịt.

Tuy họ mặc vào bộ quần áo lính siđa đeo cây súng nhựa nhưng có vẻ như họ rất hãnh diện. Hình như cây súng nhựa cũng phần nào củng cố làm ấm cho lá gan của họ, và cũng không ít kẻ nghĩ rằng bên kia đại dương, bọn CSVN đang nhìn họ với cặp mắt kiêng nể dè chừng, và họ tin rằng cuộc biểu dương đi tới đi lui là bức thông điệp gửi CSVN nhắc nhở cho bọn CSVN biết rằng cái quân đội cộng hòa vẫn còn đây, tuy không uýnh lại tụi mày nhưng vẫn còn dư sức đi tới đi lui khiêu khích chọc quê chúng mày cho bõ ghét. Thế rồi họ ru ngủ nhau tâng bốc nhau, xưng tụng nhau rồi cùng nhau hội họp phán đoán xem… ngày CS nó quy tiên như thế nào.

Cao điểm của sự nhố nhăng là họ hí hửng mừng rỡ tung hô một thằng con nít tự xưng là tướng Hải Quân Hoa Kỳ gốc cờ vàng. Một tướng lãnh Hoa Kỳ oai như thế đứng trước họ mà vẫn lễ phép xưng hô con cháu với họ thì không phồng mũi sướng đê mê sao được. Hơn nữa tướng này lại là con cháu dòng dõi cờ vàng nữa thì quả là niềm hãnh diện lớn lao. Cứ thế cả bầy cờ vàng già đầu bị thằng con nít nó làm xiếc, nó quay mòng mòng như dế, nó cho vào tròng dễ như móc đồ trong túi. Thế mà họ vẫn phồng mũi tự hào, họ xun xoe chào đón nâng bi nó, họ đê mê hoan hỉ với những lời hứa của thằng bịp, lòng họ lại dâng trào niềm kiêu hãnh hão huyền và dâng trào niềm tin phục quốc. Cái lòng cay cú hận thù làm họ u mê như thế đấy. Còn có gì để nói hay không.

Họ luôn luôn thủ sẵn những cái nón cối lợi hại để sẵn sàng chụp lên đầu kẻ nào họ không ưa. Bóng ma CS còn lởn vởn ám ảnh họ đến nỗi họ nhìn đâu cũng thấy CS. Thế là họ thi nhau chụp nón cối cho nhau xem như hành động “tiên hạ thủ vi cường” – thà bắn lầm còn hơn bỏ sót.

Nhưng họ lại cực kỳ sợ hãi ảnh hưởng của CS. Họ sợ vu vơ, tự kỷ ám thị, thậm chí đến cái ngày sinh của lãnh tụ CSVN họ cũng sợ nốt, họ chống đối một “show” diễn ca nhạc cũng chỉ vì nó được trình diễn vào ngày 19 tháng 5, ngày ông Hồ Chí Minh ra đời. Họ hăm dọa nhà hàng tổ chức tiệc sinh nhật của một nhà báo chỉ vì nó được tổ chức đúng vào ngày 19 tháng 5.

Cái mà họ sợ nhất là những cơ quan truyền thông quốc tế và hải ngoại đưa tin ca tụng thành công của CS. Họ cũng lo sợ ngày nào đó truyền thông CS tràn sang Mỹ sẽ bẻ gãy luận điệu bịp bợm của họ và nguy hại hơn là hình ảnh của Việt Nam hiện đại hấp dẫn chinh phục được tầng lớp trẻ trưởng thành tại Mỹ. Vì vậy họ vô cùng hốt hoảng khi nghị quyết 36 của CSVN ra đời. Họ cường điệu lên về mối nguy hại của nghị quyết 36, họ báo động cho nhau giống y như những con thú hoang kêu chí chóe hoảng loạn khi ngửi thấy hơi loài sư tử, và họ bắt đầu thấy bóng ma CS lấp ló nhiều hơn.

Bóng ma CS nó hiện diện trong các cuộc trình diễn văn nghệ có các nghệ sĩ trong nước, nó lù lù ẩn hiện trong tấm thảm đỏ trải chân, nó nhe răng khiêu khích trong cái sợi dây thắt lưng quần của nghệ sĩ. Nó nhảy xổ vào các tờ báo hải ngoại, nó chui tọt vào cả các cơ quan dân cử và rồi nó an tọa trong cái chậu rửa chân để làm nhục lá cờ vàng.

Họ rất nhút nhát và thiếu tự tin. Họ gập mình trước người da trắng nhưng lại hùng hổ thô bạo với đồng bào. Họ chửi rủa thậm tệ những người họ không ưa ngay trên đường phố bằng những lời lẽ của bọn dân chơi cầu ba cẳng, họ nhổ nước bọt thối vào những người họ ghét, họ vạch quần chĩa vòi đái trước cửa tòa soạn báo mà họ đang biểu tình chống đối, họ trét cứt vào cửa hiệu người ta, họ ứng xử như những tên côn đồ hung hãn. Những hành động ấy họ gọi là “chống cộng.”

Nhưng khi biểu tình bao giờ cũng phải có những lá cờ Mỹ chống lưng để chứng minh lòng trung thành và ước vọng được quy phục.

Những ngày họ mới qua đây, lá cờ vàng đã là phương tiện kiếm ăn vô cùng béo bở cho nhiều tay hoạt đầu, cơ hội chính trị. Đến nay tuy khó khăn hơn nhưng nó vẫn còn kiếm chác được, vì vậy cho nên những màn hoạt kê cờ vàng vẫn tồn tại. Thời thế đã đổi thay, CS đổi thay, thế giới đổi thay, duy có cộng đồng cờ vàng là y như cũ, có khác chăng là thành viên của nó càng ngày ít đi, càng già đi, thân xác héo úa, và càng ngày càng trơ trẽn lố bịch. Bố theo lá cờ này quá lâu nên da cũng đã vàng úa héo hắt theo lá cờ, mặt thì hằn lên những sọc thời gian mà công cuộc chống cộng vẫn còn mịt mù xa vời vợi.

Đến lúc này bố cảm thấy cần phải nói cho con biết tường tận về lá cờ của chúng ta để con chọn cách ứng xử có lợi cho mình tùy tình thế. Dù phất lên lá cờ vàng nhưng hầu hết dân cờ vàng đều mù tịt về lịch sử ra đời của nó

Lá cờ vàng ba sọc đỏ này thoát thai từ giải pháp Bảo Đại do liên minh Vatican-Pháp cho ra đời vào năm 1948. Giải pháp Bảo Đại là do chủ trương của Vatican được công khai hóa bởi lời tuyên bố vào ngày 28 tháng 12, 1945 của viên Khâm Sứ đại diện của tòa thánh Vaican tại Hà Nội là Tổng Giám Mục Antoni Draper (Việt Nam Niên Biểu 1939-1975 Tập A: 1939-1946). Kiểu dáng lá cờ cũng được một linh mục sáng tác làm biểu tượng quyền lực của Vatican rồi ngụy tạo thành biểu tượng của chính nghĩa quốc gia và những người quốc gia chống cộng.

Người ký văn bản “Pháp Quy Tạm Thời” cho thi hành treo Quốc Kỳ vàng ba sọc đỏ và bài Quốc Ca của Lưu Hữu Phước vào ngày 1 tháng 6, 1948 (nhằm ngày 24 tháng 4 năm Mậu Tý) là một tay Việt gian chính gốc: Thủ Tướng dân Tây có vợ đầm Nguyễn Văn Xuân. Người đề nghị lấy lá cờ vàng ba sọc đỏ thay cho lá cờ quẻ Ly là André Trần Văn Đôn, là tà lọt, tức là “Aide de camp” của ông Xuân.

Những chính phủ do ngoại bang đẻ ra từ Bảo Đại đến Ngô Đình Diệm, và các chính quyền tại vị đến 30 tháng 4, 1975 đều do ngoại bang nuôi dưỡng, trang bị và sai khiến.

Phất lá cờ này, chính quyền bù nhìn làm tay sai cho ngoại bang tự tin hơn, bấu víu lấy nó, họ trút đi được phần nào mặc cảm Việt gian. Và bọn xâm lược ẩn mình tốt hơn để dễ bề sai khiến bầy tôi cờ vàng. Như vậy lá cờ vàng che đậy được cho cả quân xâm lược và chính quyền Việt gian. Thật là cao tay, thật là vẹn cả đôi đường. Lá cờ vàng có nhiệm vụ lịch sử của nó là như thế.

Quốc ca của chúng ta nguyên là bài Sinh Viên Hành Khúc do Lưu Hữu Phước sáng tác năm 1942, năm 1943 nó được cả 3 kỳ biết đến với cái tên Tiếng Gọi Thanh Niên. Ta chôm bài hát này chế biến lại rồi đặt tên “Tiếng gọi công dân” để làm bài quốc ca mà ta hát như con vẹt cho đến tận hôm nay. Về tuổi tác, bài Tiếng Gọi Thanh Niên được 6 tuổi thì lá cờ vàng của chúng ta mới chào đời. Thông thường, quốc kỳ của các quốc gia trên thế giới xuất hiện trước bài quốc ca. Lá cờ của chúng ta lại ra đời sau bài hát mà ta gọi là quốc ca đến 6 năm, đây là sự vá víu vụng về nghịch thường.

Lá cờ Pháp ra đời trong cuộc cách mạng 1789 thì 3 năm sau, năm 1892 quốc ca pháp mới có mặt.

Cũng như Pháp, lá cờ Mỹ xuất hiện trong cuộc chiến tranh Cách Mạng 1776-1783 nhưng mãi tới khi tiến hành cuộc chiến Anh-Mỹ 1812, bản quốc ca Hoa Kỳ mới ra đời do một sĩ quan Hải Quân Mỹ sáng tác và sau đó được Quốc Hội Mỹ chấp thuận.

Bài Kimigayo quốc ca nhật ra đời năm 1893 (Minh Trị 26). Quốc kỳ Nhật hình tròn đỏ trên nền màu trắng ra đời năm 1854.

Việc quốc kỳ ra đời sau quốc ca đến 6 năm có lẽ đây là lá cờ độc nhất vô nhị không đụng hàng. Bài hát ta gọi là quốc ca cũng chôm chĩa của Việt Cộng nốt vì đây là bài của Lưu Hữu Phước. Lưu Hữu Phước viết bài này để kêu gọi lòng yêu nước, kêu gọi thanh niên đứng lên chống thực dân Pháp, tác giả lại là một tay Việt Cộng có hạng. Thế mà ta lại chôm bài này để kích động đồng bào chống Việt Cộng thì rõ ràng chúng ta đã khập khiễng ngay từ gốc rồi, lại thêm một nghịch thường nữa. Đến bài quốc ca mà cả một “quốc gia” không ai làm được phải chôm chĩa của Việt Cộng thì còn nói gì đến chống cộng. Việc bị Việt Cộng nó uýnh te tua tơi tả, thầy trò bỏ mặc nhau chạy vắt giò lên cổ là chuyện tất yếu. Thế mà bây giờ lại còn mưu đại sự phất lá cờ vàng để mưu đồ đánh đuổi CS để phục quốc cờ vàng, không gọi là tâm thần óc đậu thì gọi là cái gì đây?

Cái gọi là quốc kỳ và quốc ca có lịch sử chắp vá khiên cưỡng như vậy, ra đời trong hoàn cảnh như vậy, thế mà đã có một thời từng là biểu tượng quốc gia, và cho đến hôm nay, ở ngay nước Mỹ này vẫn có kẻ phất nó lên như lá cờ chính nghĩa. Không gọi là dốt nát cuống tín ngu muội thì gọi là cái gì đây?

Lá cờ đỏ sao vàng của CS nó ra đời trước lá cờ của chúng ta đến 8 năm và lần đầu tiên nó xuất hiện lại chính ở miền Nam của chúng ta ngày 23 tháng 11, 1940 trong cuộc Nam Kỳ khởi nghĩa chống thực dân Pháp. Tháng 5 năm 1941 ông Hồ Chí Minh ký văn bản quy định quốc kỳ Việt Nam là nền đỏ sao vàng năm cánh.

Bài hát “Tiến quân ca” được nhạc sỹ Văn Cao (1923-1995) sáng tác vào cuối năm 1944. Ngay sau khi ra đời, bài hát đã được các binh lính CS tiếp nhận và trở thành bài hát chính thức của Mặt Trận Việt Minh.

Như thế lá cờ đỏ sao vàng ra đời trước lá cờ vàng, nó ra đời trong kháng chiến, theo yêu cầu của cuộc kháng chiến chống thực dân. Bài Tiến Quân Ca Việt Minh sử dụng như lời hiệu triệu kháng chiến sau này trở thành quốc ca Viêt Nam cho đến nay. Quốc kỳ và quốc ca do CSVN sử dụng có một quá trình hình thành và tồn tại rất logic, rất minh bạch và chính nghĩa. Lá cờ này đã phất lên suốt hai cụộc kháng chiến giành độc lập và ngày nay nó phất phới bay ngạo nghễ ở trụ sở Liên Hiệp Quốc cùng gần hai trăm lá cờ khác trên thế giới. Trong khi đó cộng đồng cờ vàng lúc này thì cứ chống nhau chí chóe loay hoay cố vớt lấy “quốc kỳ” của mình lên từ cái chậu rửa chân.

Những điều vừa viết ra, bố biết rất rõ, nhưng luôn phải tránh né không dám thừa nhận, vì nó là vấn đề tế nhị nhạy cảm, nhất là thực tế lịch sử ảnh hưởng đến tiền đồ lá cờ vàng, ảnh hưởng đến niềm tin của người tỵ nạn, ảnh hưởng đến tinh thần chống cộng của những người quốc gia và điều quan trọng nhất là ảnh hưởng đến thanh danh và sĩ diện của cộng đồng cờ vàng. Nếu con nói điều này ra dù nó là sự thật lịch sử đi nữa, cái nón cối sẽ lập tức bay lên đầu con ngay.

Chúng ta dựa vào chính nghĩa chống cộng, chống lại sự xâm lược của CS miền Bắc, nghĩa là ta cho rằng Việt Cộng xâm lược chính đất nước của họ – Đó là một nghịch lý không thể ngụy biện. Điều nghịch thường lớn nhất là lấy một lá cờ do ngoại bang tạo ra để chống lại lá cờ xuất thân từ phong trào yêu nước kháng chiến chống thực dân thì dù có che đậy giỏi đến đâu chăng nữa, chắc chắn phải có ngày lá cờ này lòi mặt nạ hiện nguyên hình bản chất và sứ mạng nó đã được thực dân giao phó. Dù ta có ngụy biện đến đâu, có bôi nhọ CS đến đâu, và cho dù CS có xấu xa đến đâu chăng nữa, ta không thể phất lá cờ vàng như là lá cờ chính nghĩa để hiệu triệu đồng bào đứng về phía mình. Nhưng cộng đồng cờ vàng đâu nhận ra được điều này, vì lòng thù hận đã làm họ trở nên quá u mê, vì họ không còn cái gì khác để vịn vào, và vì cái sĩ diện rằng chấp nhận CS là quy phục nó.

Nói thế để con hiểu, cha đẻ của lá cờ vàng ba sọc đỏ chính là thế lực ngoại bang, nó đã mang bản chất phi nghĩa ngay từ cội nguồn của nó. Làm sao có được lòng yêu nước thương dân phía sau một lá cờ như thế? Tuy nhiên, khi nào lá cờ vàng vẫn được người ta xem là biểu tượng của người quốc gia chống cộng, thì nó vẫn còn giá trị kiếm cháo kiếm cơm của bọn cơ hội cờ vàng. Dù rằng về khía cạnh lịch sử nó chỉ là món đồ chơi đã lỗi thời của những người từ nước khác và dân tộc khác mà thôi.

Tóm lại, lá cờ vàng là chỗ dựa bám víu cuối cùng của những người chống cộng hải ngoại. Không có nó xem như không còn phong trào chống cộng và họ chẳng còn việc gì để làm. Biểu tình cố vớt lá cờ lên từ cái chậu rửa chân, và có thể phải vớt nó lên từ cái chỗ dơ dáy nào khác nữa, cũng chỉ là cố vớt vát cái sĩ diện của họ, và vớt lấy cái nồi cơm của kẻ đầu cơ lá cờ vàng.

Bọn trẻ bây giờ chơi khăm mấy ông già đau quá, lấy nghệ thuật làm bia che chắn để công khai hãm hiếp lá cờ vàng mà chẳng ai làm gì được nó cả. Nếu công nhận nghệ thuật hay im lặng thì ngậm đắng nuốt cay, tiêu vong sự nghiệp cờ vàng, nếu phản kháng thì bị chê là dốt không biết thưởng thức nghệ thuật. Nhưng họ buộc phải chọn một đường và họ đành phải chấp nhận dốt để biểu tình vớt lấy lá cờ, cứu lấy sĩ diện. Nhưng cứ cái kiểu chống cộng cờ vàng như bao năm nay thì dù có vớt nó lên khỏi cái chậu này nó cũng sẽ lại rơi vào cái bồn khác, họ sẽ phải mãi chạy theo lá cờ vàng để vớt nó lên bởi vì họ đã lỡ to mồm chống cộng mấy chục năm rồi không tuột xuống được nữa.

Những người muốn nhúng lá cờ vàng vào cái chậu rửa chân dường như muốn lôi những cái đầu ngu ngốc u mê dìm luôn vào trong cái chậu. Cho nên những tên này mới phản ứng dữ dội, lôi kéo những kẻ có đầu óc vàng khè vào cuộc. Không phải vì lá cờ bị bôi nhọ mà vì những cái đầu này bị chạm nọc. Bởi vì như đã nói, làm gì có danh dự của một lá cờ do ngoại bang tạo ra làm biểu tượng phục vụ cho ý đồ xâm lược. Họ buộc phải biểu tình để phản ứng vì nếu không thì ai biết được mai đây chẳng biết cái đầu của họ sẽ còn bị dìm xuống đâu và chắc chắn cái mùi của nó phải nặng hơn cái chậu rửa chân.

Chống cộng mà không có lá cờ vàng thì cũng như là đi buôn mà không có vốn, đi câu mà không có mồi, đi săn mà không có súng. Diễu hành mà không có lá cờ vàng thì cứ như là đi tập thể dục nhịp điệu thì làm sao gây được tiếng vang. Phải cứu lá cờ vàng bằng mọi giá là như thế.

Ghi chú:

Nghe bài Tiếng Gọi Thanh Niên

Tiếng Gọi Thanh Niên
Nhạc: Lưu Hữu Phước
Lời: Huỳnh Văn Tiếng, Lưu Hữu Phước

Này anh em ơi tiến lên đến ngày giải phóng
Đồng lòng cùng nhau ra đi sá gì thân sống
Cùng nhau ta tuốt gươm, cùng nhau ta đứng lên
Thù kia chưa trả xong thì ta luôn cố bền

Lầm than bao năm ta đau khổ biết mấy
Vàng đá gấm vóc loài muông thú cướp lấy
Loài nó, chúng lấy máu đào chúng ta
Làm ta gian nan cửa nhà tan rã
Bầu máu nhắc tới nó càng thêm nóng sôi
Ta quyết thề phá tan quân dã man rồi

Vung gươm lên ta quyết đi tới cùng
Vung gươm lên ta thề đem hết lòng
Tiến lên đồng tiến sá chi đời sống
Chớ quên rằng ta là giống Lạc Hồng

Này sinh viên ơi đứng lên đáp lời sông núi
Đồng lòng cùng đi đi đi mở đường khai lối
Kìa non sông nước xưa, truyền muôn năm chớ quên
Nào anh em Bắc Nam cùng nhau ta kết đoàn

Hồn thanh xuân như gương trong sáng
Đừng tiếc máu nóng tài xin ráng
Thời khó thế khó khó làm yếu ta
Dù muôn chông gai vững lòng chi sá
Đường mới kíp phóng mắt nhìn xa bốn phương
Tung cánh hồn thiếu niên ai đó can trường

Sinh viên ơi mau tiến lên dưới cờ
Anh em ơi quật cường nay đến giờ
Tiến lên cùng tiến gió tung nguồn sống
Cháy trong lòng ta ngàn mớ lửa hồng

Này thanh niên ơi, tiến lên đến ngày giải phóng
Đồng lòng cùng đi đi đi sá gì thân sống
Nhìn non sông nát tan thù nung tâm chí cao
Nhìn muôn dân khóc than, hờn sôi trong máu đào

Liều thân xông pha ta tranh đấu
Cờ nghĩa phấp phới vàng pha máu
Cùng tiến quét hết những loài dã man
Hầu đem quê hương thoát vòng u ám
Thề quyết lấy máu nóng mà rửa oán chung
Muôn thuở vì núi sông nêu tiếng anh hùng

Anh em ơi mau tiến lên dưới cờ
Sinh viên ơi quật cường nay đến giờ
Tiến lên cùng tiến gió tung nguồn sống
Cháy trong lòng ta ngàn mớ lửa hồng.

Tác giả: Xichloviet
vietmediaagency.com

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 4, 2014 in Nhà nước VNCS

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

CỜ VÀNG CHỐNG CỘNG “NÓI NHƯ RỒNG LEO LÀM NHƯ MÈO MỬA”

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Nổ – “tự sướng” của cờ vàng CCCĐ

Không ngạc nhiên gì báo chí của bọn cờ vàng CCCĐ ở hải ngoại chỉ là một phương tiện tuyên truyền chống Việt Nam. Mà đã tuyên truyền thì theo quan điểm của trùm phát xít Đức quốc xã Goebbels là phải dùng những xảo thuật như ngụy biện, nhồi sọ, và nói láo. Nói láo càng trơ trẽn càng tốt. Nói trắng thành đen (và ngược lại), càng khó tin càng tốt. Đó là “triết lí” nên tảng cho tuyên truyền của báo chí chống cộng ở hải ngoại.

Nói láo đã trở thành một đặc tính ăn sâu vào xương cốt trong giới báo chí cờ vàng CCCĐ. Trung thành với quan điểm “Đổi trắng thành đen” của họ, bọn bồi bút cờ vàng không hề tỏ ra ngượng ngùng khi bịa chuyện. Chúng ta đã thấy nhiều trường hợp, chẳng hạn như chúng không thấy xấu hổ khi nói một cách “vô tư” rằng: Việt Nam bán đất, bán biển cho Trung Quốc. Bọn cờ vàng CCCĐ không thấy mình ngu xuẩn khi nói rằng để Trung Quốc đánh chiếm Việt Nam xong chúng sẽ đánh Trung Quốc sau ??. Thật là một lũ người điên loạn về đầu óc mới nghĩ ra những điều quái đản như vậy.

Thông thường nói láo thường mất khôn nên ngay cả giới được gọi là “trí thức” cờ vàng cũng tỏ ra rất đần độn trong lập luận. Bọn trí thức CCCĐ này tổ chức các cuộc được gọi là “Hội thảo” nổ vang trời nào là ”Hội thảo khẩn cấp về tình hình Việt Nam”; “Hội thảo về Trường Sa- Hoàng Sa”; ”Hội thảo về lật đổ chế độ công sản Việt Nam”.”Tuyên cáo về việc Trung Quốc trang chấp biển đông“.v.v và v.v… Văn từ và chữ nghĩa của các ông ”Trí ngủ” này cho thấy các vị là các người rất nghèo nàn về ý tưởng và chữ nghĩa. Mà khi đã nghèo nàn ý tưởng và chữ nghĩa thì đó là hệ quả của sự ngu dốt và bất tài.

Khi người nghe những câu “nói như rồng leo ” của bọn cờ vàng CCCĐ, thật tình ta không hiểu nổi là những lập luận đó lại được phun ra từ những người được gọi là “cờ vàng yêu nước” ?, những ý tưởng cực kỳ hoang tưởng, cực kì ngu xuẩn và vô giáo dục đến như thế, chứ nói gì đến những câu vô cùng thô tục của đám người thất học trong đám cờ vàng CCCĐ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có thể không nên ngạc nhiên, và đó cũng là một điều hay. Cái hay là nó cho mọi người thấy tính lưu manh và hành xử côn đồ của cờ vàng chống cộng không chỉ trong các cuộc biểu tình chống phá đất nước Việt Nam mà còn ngay cả trong cái gọi là ”Hội thảo” các ”tuyên cáo” các danh xưng ”hội đoàn“. Một lần nữa chứng minh rằng cờ vàng CCCĐ là một gã lưu manh đần độn.

Những khẩu hiệu dốt nát vô trách nhiệm của cờ vàng CCCĐ

Chúng ta nhận thấy rằng, “quy trình chế tác” ra các loại thông tin của cờ vàng CCCĐ và một số cá nhân hoặc nhóm người được gọi là các “nhà dân chủ” ở trong nước, thực hiện một cách xảo quyệt, mang tính chất dẫn dụ đối tượng đọc tới mục tiêu mà chúng luôn muốn nhắm tới là đòi thay đổi thể chế Việt Nam theo hướng đa nguyên, đa đảng, thay đổi đường lối chính trị, kinh tế, văn hóa… Chúng chuẩn bị “chế tác” công phu và bài bản như vậy, loại thông tin này đã từng khiến không ít những trí thức trong nước (thực chất đó là những kẻ cơ hội) “sám hối” về lòng yêu nước mà tiếp tay cho kẻ thù của đất nước, của dân tộc phá hoại sự đồng tâm nhất trí, trên dưới một lòng vì sự nghiệp xây dựng, phát triển và bảo đất nước.

Cờ vàng CCCĐ lấy tư cách gì mà đòi dân chủ cho Việt Nam ?

Những ngày gần đây, bọn cờ vàng CCCĐ ra sức xuyên tạc quan điểm, chủ trương, chính sách Nhà nước Việt Nam, phủ nhận những thành tựu mà nhân dân Việt Nam đã đạt được, lợi dụng các vấn đề “dân tộc”, “tôn giáo”, “dân chủ”, “tự do báo chí”, những tiêu cực trong xã hội để chống phá, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ. Ngợi ca, kích thích chủ nghĩa tự do, thực dụng. Những quan điểm “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” cùng với những luận điệu bóp méo sự thật “Việt Nam vi phạm dân chủ”, “mất dân chủ”, vu khống Đảng Cộng sản Việt Nam là “trở lực” cho việc thực hiện dân chủ… Bọn cờ vàng CCCĐ kết hợp với các phần tử được chúng gọi là “phản tỉnh” trong nước liên tiếp tung ra các chiêu bài trong cái gọi là ” chiến dịch diễn biến hoà bình” lại rộ lên như nấm độc sau cơn mưa với những sắc thái mới.

Để tránh né sự thật là Việt Nam đang hoà nhập với trào lưu tiến bộ thế giới, những thành tựu vô cùng to lớn đạt được trong công cuộc đổi mới, “dàn đồng ca” của bọn cờ vàng CCCĐ lại “chuyển gam” tập trung tấu lên bản nhạc chung quanh cái gọi là “những vấn nạn trong nước” với những suy diễn, qui chụp võ đoán khi cho rằng: “người dân bất mãn với chính phủ”; rằng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang đàn áp thẳng tay bắt giữ các nhà vận động nhân quyền , bloggers , những người biểu tình… vv..Xuyên tạc vu cáo vốn là bản chất của cố hữu của đám cờ vàng CCCĐ , song điều cần vạch mặt cái “nghệ thuật” phớt lờ những ý kiến đánh giá của các tổ chức quốc tế, các nhà nghiên cứu đang bàn luận về chính những điều họ nêu ra một cách ấu trĩ và ngu muội.

Trong chiến lược “diễn biến hòa bình” chống phá nhà nước Việt Nam bọn cờ vàng CCCĐ thường nhằm vào những phần tử được coi là trí thức trong nước tìm cách lôi kéo, tài trợ, tâng bốc. Đến lượt mình, số trí thức này, tùy theo trình độ mà “chế tác” cho ra lò các loại thông tin vu khống, phóng đại khác, phát tán ra toàn xã hội. Nói tóm lại, những kẻ tự xưng hay được các nhóm chống Việt Nam phong cho cái nhãn hiệu “nhà dân chủ” ở trong nước và hải ngoại chỉ toàn là một phường chạy theo đuôi những thế lực ngoại bang để phản dân hại nước. Họ mang ảo tưởng làm đối lập, nhưng chẳng ai ủng hộ chúng.

Bọn cờ vàng CCCĐ có hiểu rằng: lịch sử nhân loại và ở cấp độ đặc trưng cơ bản, phân biệt giữa con người với phần còn lại của thế giới, nhu cầu về tự do được xem là một thuộc tính của loài người, là một quyền tự nhiên của con người. Không có tự do thì không có khám phá, không có phát minh sáng chế, không có phát triển.v.v… Nhưng ở bình diện cá nhân trong cộng đồng thì nhu cầu về tự do không thể không bị hạn chế vì những lợi ích nhiều mặt của quốc gia, dân tộc, trước hết là ở sự ổn định xã hội – mà thiếu nó thì mọi phát minh, sáng tạo đều trở nên vô nghĩa. Cuộc sống còn chỉ ra rằng, quyền tự do của người này nếu không có những hạn chế nhất định thì có thể xâm hại đến quyền, lợi ích của người khác, trước hết đó là nhân phẩm, danh dự của họ.Vì không hiểu rõ căn nguyên của tự do- dân chủ bọn cờ vàng CCCĐ đã hành động như một lũ vô tri.

Trong khi nhiều người Việt Nam ở hải ngoại có trái tim tâm huyết với đất nước đang góp sức mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước theo dõi những chuyển biến tình hình chính trị xã hội thế giới và Việt Nam, thì bọn cờ vàng CCCĐ tổ chức hoạt động hành lang gây áp lực để quốc tế lên tiếng ủng hộ những kẻ gây rối an ninh chính trị gây bất ổn trong nước, những kẻ đó đang bị pháp luật Việt Nam trừng trị. Nhưng kết quả như thế nào thì chúng tự khắc biết.

Cờ vàng CCCĐ có hiểu được rằng: mọi hành vi, cho dù xuất phát từ những động cơ rất trong sáng, nhưng vô hình trung tạo ra sự phân tâm hoặc bất ổn xã hội, gây trở ngại cho việc củng cố tiềm lực, triển khai chính sách đối ngoại đa dạng hóa, đa phương hóa đều có thể làm cho sức mạnh dân tộc bị suy yếu, chỉ có lợi cho những người muốn thấy một nước Việt Nam yếu và chia rẽ. Đó là chưa kể một số kẻ mưu toan “đục nước béo cò”, lợi dụng nhiệt huyết của các tầng lớp nhân dân để phục vụ cho những tính toán riêng của họ”.

Vậy là, bọn cờ vàng CCCĐ những kẻ chuyên nghề lu loa, kích động, xuyên tạc , bôi nhọ đã và đang sử dụng mọi “ngón nghề” để phá hoại chính sách đối ngoại và đối nội của Việt Nam, nhưng kết cục chúng đang luẩn quẩn đi vào “ngõ cụt”, hành động của chúng không thể chấp nhận được . Có bao giờ cờ vàng CCCĐ tổ chức một cuộc gọi là “Hội thảo-tổng kết thành quả 37 năm chống cộng sản và tay sai” như các vị gào thét chưa ? kết quả là gì ? một con số không to tướng phải không ? Thật đúng như câu châm ngôn dành cho cờ vàng CCCĐ là: “Nói như rồng leo, làm như mèo mửa” quả không oan chút nào.

Amari Tx : 12-7-2012

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 2, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

CẦN CẢNH GIÁC VỚI HOẠT ĐỘNG LỢI DỤNG DANH NGHĨA “XÃ HỘI DÂN SỰ” CHỐNG PHÁ ĐẤT NƯỚC

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Trong bài viết trước Viễn đã đưa ra những cách tiếp cận ban đầu đối với vấn đề “xã hội dân sự”. Trong bài viết này Viễn xin tiếp tục trao đổi những vấn đề cụ thể hơn về bản chất cũng như tính phức tạp của “xã hội dân sự”. Đặc biệt Viễn muốn chỉ rõ cho mọi người thấy rõ khả năng (thậm chí có vấn đề đã trở thành thực tiễn) “xã hội dân sự” bị các thế lực xấu lợi dụng để chống phá đất nước hiện nay.

Trước hết quay trở lại vấn đề bản chất “xã hội dân sự”. “Xã hội dân sự” luôn mang bản chất giai cấp, tính chất chính trị do đó đối với bất kỳ thế lực nào muốn làm chính trị đều tìm cách lợi dụng vấn đề này. Khẳng định vấn đề này để thấy rằng âm mưu của các thế lực xấu đối với Việt Nam trong việc lợi dụng vấn đề “xã hội dân sự” là có thực. Việt Nam hiện nay đang là một trọng điểm trong chiến lược “diễn biến hòa bình” chính vì vậy lợi dụng vấn đề “xã hội dân sự” chắc chắn sẽ là một hướng đi mới trong tổng thể chiến lược đó.

Thứ hai, do mang tính đa dạng về lợi ích, thành phần do đó “xã hội dân sự” cũng mang tính đa dạng, đa nguyên về tư tưởng. Đặc trưng này phản ánh tính chất phức tạp về tư tưởng, văn hóa trong đời sống “xã hội dân sự”. Do đó đối với Việt Nam chắc chắn các thế lực xấu sẽ muốn thông qua việc tác động, hình thành “xã hội dân sự” đặc biệt là các tổ chức mang danh “xã hội dân sự” thời gian qua như Hiệp hội dân oan Việt Nam, Hội phụ nữ nhân quyền Việt Nam, “Văn đoàn độc lập ViệtNam”… để hướng tới thúc đẩy thiết lập cơ chế đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. Từ đó tạo điều kiện cho việc ra đời và công khai hóa các tổ chức chính trị đối lập với Đảng Cộng sản Việt Nam, đấu tranh giành quyền lãnh đạo, đẩy đất nước rơi vào tình trạng hỗn loạn giống như Ucriana và tiến tới lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam.

Thứ ba, “xã hội dân sự” là khu vực dung chứa nhiều tổ chức mang tính đa dạng, thiếu tính tổ chức chặt chẽ do đó nó dễ bị các cá nhân, nhóm cá nhân có điều kiện chi phối vào các mục đích riêng và tiềm ẩn nguy cơ gây ảnh hưởng đến an ninh chính trị và trật tự xã hội.

Tính chất đa dạng, phức tạp của “xã hội dân sự” cho thấy đây là khu vực không thuần nhất, tính đồng thuận không cao và thiếu tính nhất quán. Tổ chức “xã hội dân sự” mang tính chất là những mối quan hệ và liên kết mềm, tự nguyện, tự quản, tính thống nhất không cao nên dễ xảy ra nguy cơ các tổ chức này chỉ chăm lo đến lợi ích cục bộ mà không quan tâm đến lợi ích toàn xã hội, tạo ra các “lệ” riêng, gây cản trở đến việc thực hiện chính sách, pháp luật của Nhà nước, thậm chí có trường hợp bị biến tướng phục vụ cho lợi ích của cá nhân, nhóm cá nhân có điều kiện chi phối. Bên cạnh đó, “xã hội dân sự” bao gồm một dải rất rộng lớn trên nhiều lĩnh vực, nhiều khu vực khác nhau, trong đó có những khu vực thiếu sự tổ chức chặt chẽ, nhận thức chính trị mơ hồ, do đó dễ bị lôi kéo, mua chuộc, hùa theo bởi các chiêu bài mỵ dân. Do tính chất đa dạng và phức tạp này mà “xã hội dân sự” luôn tiềm ẩn nguy cơ bị các thế lực xấu lợi dụng nhằm thực hiện mưu đồ chính trị đen tối của chúng.

Tóm lại, khả năng các thế lực xấu lợi dụng cái gọi là “xã hội dân sự” để chống phá Việt Nam là có thực. Việc tuyên bố thành lập một số tổ chức mang danh “xã hội dân sự” thời gian qua như “Diễn đàn xã hội dân sự”, “hiệp hội dân oan”, “Hội phụ nữ nhân quyền”, “Văn đoàn độc lập” nhiều khả năng cũng là nằm trong mưu đồ này, Hơn lúc nào hết thiết nghĩ mọi người cần phải hết sức cảnh giác trước âm mưu thâm hiểm này để giữ vững ổn định xã hội, không để Việt Nam trở thành một Ucraina thứ hai.

Viễn

Theo: vietnamconghoa2012

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , ,

Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

cxn

Đọc thêm nhé: CẦN CẢNH GIÁC VỚI HOẠT ĐỘNG LỢI DỤNG DANH NGHĨA “XÃ HỘI DÂN SỰ” CHỐNG PHÁ ĐẤT NƯỚC

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Có thể gọi Diễn đàn xã hội dân sự là quái thai ra đời lúc canh khuya thu vắng không ngoa bởi sự ra đời của nó có nguồn cơn

Kỳ1: Quái thai ra đời lúc canh khuya thu vắng

NVM Blog – Thời gian gần đây, trên internet xuất hiện những trang blog, face book có chung cái tên, cái đuôi là “diễn đàn xã hội dân sự”. Với tên gọi đậm màu sắc dân chủ, hợp với một trào lưu cải lương trên thế giới, bằng những trò ảo thuật chính trị của một nhóm người mang danh nhân sĩ, trí thức, giáo sư, tiến sĩ, cái gọi là diễn đàn xã hội dân sự này như một thứ nấm độc đang tìm cách len lỏi chui vào nhiều ngóc ngách của đời sống. Không chỉ phát tán trên mạng, họ còn cho phô tô coppy, gửi đến cả các cụ hưu trí không dùng “anh-tẹc-nét” để dụ khị, lôi kéo, phục vụ cho những động cơ đen tối. Nhằm giúp những người quan tâm có thể nhận diện, nhìn rõ bộ mặt phản động của DIỄN ĐÀN XÃ HỘI DÂN SỰ, bắt đầu từ hôm nay, NVM Blog mở loạt bài vạch rõ chân tướng loài nấm độc thông tin nguy hiểm này…


Có thể gọi Diễn đàn xã hội dân sự là quái thai ra đời lúc canh khuya thu vắng không ngoa bởi sự ra đời của nó có nguồn cơn như sau…

Gán ghép “quá khứ đỏ” cho một “tuyên bố đen”

0 giờ sáng ngày 23/9/2013, giữa lúc mọi người đang chìm trong giấc ngủ giữa tiết thu yên bình thì trên internet, với một âm mưu ấp ủ bởi những bàn ay đen ngòm, tại các trang mạng có nội dung xấu độc, phản động như Bô-shit (Bauxite), Xuân Diện, Ba Sàm, Châu Xuân Nguyễn…đồng loạt tung ra cái gọi là“Tuyên bố về thực thi quyền dân sự và chính trị” (TBTTQDSCT) và “Diễn đàn xã hội dân sự”…Cùng thời điểm này, một số trang mạng cùng mang tên “Diễn đàn xã hội dân sự” được xuất hiện trên các công cụ khác nhau của internet.

Động thái này với cộng đồng internet chẳng có gì đáng chú ý nhiều bởi nó không khác hòn đá ném ao bèo là mấy. Cộng đồng mạng từ lâu đã “quách tỉnh” với trò hò hét của mấy anh rận chủ. Vài ngày lại đưa ra một tuyên bố, mấy bữa lại quẳng một tuyên ngôn, nửa tháng lại tạo một xì-căng-đan. Nó “bình thường như cân đường hộp sữa” đến mức anh tiến sĩ luật gia họ Cù béo mập có tuyệt thực đến 1 tháng dư luận cũng thừa biết là giả vờ hay chị Phương Uyên có la làng bị công an sờ ngực cũng chẳng ai tin. Cho nên, có “thêm vài trang mạng”, “dăm bảy cái diễn đàn” cũng chẳng mấy ai bận tâm.

Tuy nhiên, với các nhà dân chủ thì đây vẫn là một sự kiện đáng chú ý, gắn với một nước cờ thâm độc. Ngay sáng hôm sau, Báo Bồn Cầu (BBC) đã có bài tán dương và để cho các nhà dân chủ đứng sau phong trào này lên tiếng. Qua đó, lộ rõ ý đồ của họ. Tờ báo này cho biết, nhóm khởi xướng Diễn đàn Xã hội Dân sự vẫn là những trí thức “phản biện độc lập và quen thuộc” như Nguyễn Quang A, Chu Hảo, Lê Đăng Doanh ở Hà Nội và Tương Lai ở Sài Gòn. Họ đã lố bịch coi thời điểm ra đời diễn đàn là sơn hà “nguy hiến” và chọn thời điẻm Diễn đàn ra đời sau khi “Tuyên bố về thực thi quyền dân sự và chính trị” được phổ biến vào đúng ngày “Mùa thu rồi, ngày hăm ba, ta đi theo tiếng kêu sơn hà nguy biến…” vang vọng thúc giục vào tháng 9 năm 1945. Và với một sự so sánh đầy khập khiễng đến mức không biết xấu hổ, họ lếu láo gọi bản tuyên bố này bằng một cái tên khác “tuyên bố 23-9”.

Nhưng khác với những lần tuyên bố trước, cái gọi là DIỄN ĐÀN XÃ HỘI DÂN SỰ có vẻ hoạt động khá tinh vi. Điều đầu tiên có thể thấy là ở ngay nội hàm tên gọi đã cho thấy nó có vẻ như không phải là một hội, một nhóm nào cụ thể, càng không phải là một đảng phái vô thừa nhận. Với tên gọi này, có vẻ như nhóm sáng lập hi vọng sẽ tập hợp được một lực lượng đông đảo mà họ cho là “nững tiếng nói đó của các tổ chức và nhóm như Hội đồng Giám mục, nhóm các chức sắc tôn giáo, nhóm công dân tự do, nhóm Tuyên bố 258, câu lạc bộ NoU, v.v., hoặc của nhiều cá nhân ở trong và ngoài nước mang tinh thần yêu nước và khát vọng dân chủ…”. Với kiểu lập lờ “một mũi tên trúng hai con chim” này, diễn đàn vừa có vẻ như không bị hạn chế bởi phạm vi hoạt động lại vừa không bị chế tài bởi các quy định về lập hội tại Sắc lệnh số 102/SL/L004 ngày 20 tháng 5 năm 1957,Bộ Luật Dân sự 2005; Luật Tổ chức Chính phủ, Nghị định số 45/2010 của Chính phủ…Nó cũng có vẻ như có thể “mũi né” được Nghị định 72/2013 của Chính phủ về quản lý thông tin điện tử mới vừa ban hành chưa ráo mực, khi mà chủ thể điều hành diễn đàn dường như không thuộc về một cá nhân cụ thể mà tùm lum, ba la…

Tuy nhiên, họ đã lầm, tất cả những chiêu thức thủ đoạn tinh vi đó không qua mắt được các nhà quản lý cũng như quần chúng chân chính (điều này chúng tôi sẽ phân tích cụ thể ở các bài viết sau).

Dẫu vậy, những kẻ đứng sau giật dây với thói quen ngông cuồng và ảo tưởng, ngỡ bàn tay che nổi mặt trời vẫn vô hình trung bộc lộ bộ mặt phản động bằng những phát ngôn và dấu vết thông tin để lại.


Chủ xị Nguyễn Quang A – từ đứng đầu đến “đội sổ”

Ông tiến sĩ tin học Nguyễn Quang A, cũng giống như các lần trước, lại lộ diện là một trong những người “chủ chòm” của cái gọi là Diễn đàn xã hội dân sự. Ông ta kêu gọi: “Tất cả mọi người không phân biệt về chính trị, thuộc nhiều đảng phái chính trị khác nhau, thuộc nhiều chính kiến khác nhau đều được hoan nghênh cả miễn là thống nhất ở điểm dân chủ hóa,” Ông A cũng hồ đồ khi kêu gọI cả các đảng viên Đảng Cộng sản tham gia diễn đàn và tỏ ra rất huênh hoang tuyên bố: “cảnh báo chính quyền là ‘sự trấn áp sẽ không mang lại kết quả gì”. Một điều khác biệt so với bản tuyên bố 72, tại bản Tuyên bố 23-9, ông tiến sĩ Nguyễn Quang A không đứng ở vị trí số 1 mà chuyển xuống vị trí 130, đội sổ cuối cùng trong danh sách 130 nhân sĩ trí thức đầu tiên ký tên vào bản tuyên bố.

Nhưng với cơ cấu tổ chức bao gồm:

NHÓM CỐ VẤN

1- Nguyễn Đình Đầu (nhà nghiên cứu, TPHCM); 2- Lê Hiếu Đằng (luật gia, TPHCM); 3- Hà Sĩ Phu (TS Nguyễn Xuân Tụ, Đà Lạt); 4- Nguyên Ngọc (nhà văn, Hội An); 5- Nguyễn Huệ Chi (Gs, Hà Nội); 6- Chu Hảo (Gs, Hà Nội); 7- Nguyễn Quang A (Hà Nội); 8- Đinh Xuân Quân (Ts, Hoa Kỳ, Afganistan)

NHÓM TRỊ SỰ

Nguyễn Quang A cùng một số thành viên

Chỉ nhìn vào bảng danh sách trên, đã đủ cho thấy vai trò nòng cốt của một số nhân sĩ, trí thức gần đây hay có tiếng nói đối lập. Trong đó, TS Nguyễn Quang A có mặt ở cả vị trí cố vấn và trị sự, cho thấy Nguyễn Quang A là một mắt xích quan trọng của diễn đàn này.

Với sự ra đời và những tuyên bố như vậy, Diễn đàn xã hội dân sự có mục tiêu tốt đẹp vì sự phát triển của cộng đồng xã hội tại Việt Nam không? Đằng sau các hoạt động của diễn đàn này là gì? Nó là một tổ chức hay là một mạng xã hội? Thực chất nó nhằm mục tiêu gì, đã và đang có những sai phạm gì?

NVM Blog sẽ phân tích trong những bài viết tới đây…

Nguồn: Việt hải ngoại Online

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 16, 2014 in Phỏng vấn

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,